35 năm trôi qua, đôi vợ chồng ở ngoại thành Hà Nội vẫn không ngừng tìm kiếm con gái đầu lòng thất lạc trên một chuyến tàu từ Nghệ An ra Hà Nội.
Trên chuyến tàu từ quê ra Hà Nội cách đây 35 năm, trong một phút bất cẩn, bà Ngô Thị Thanh (64 tuổi, trú xã Tam Hiệp, huyện Thanh Trì, Hà Nội) đã để thất lạc đứa con gái đầu lòng. Từ đó đến nay, gia đình bà không ngừngtìm kiếm con gái với hy vọng sẽ có một ngày được đoàn tụ. Đã 35 năm trôi qua, chưa một phút giây nào, bà Thanh nguôi ngoai nỗi nhớ con.
Gặp chúng tôi một ngày giữa tháng 9, bà Thanh lại cầm tấm ảnh bà bế con gái Đoàn Thị Thu Hiền (tính đến năm nay đã 39 tuổi), cầu mong điều kỳ diệu xảy ra để bà tìm được con sau bao năm thất lạc. "Nếu được nuôi nấng trong vòng tay bố mẹ, nay con gái tôi đã 39 tuổi, đã có gia đình và con cái sum vầy", bà Hiền rơi nước mắt, nói. Thời điểm mất tích, con gái bà mới gần 4 tuổi.
Chuyến tàu định mệnh Bà Thanh người huyện Thanh Trì, hơn 40 năm trước, bà kết duyên với ông Đoàn Xuân Út (hiện 67 tuổi), người huyện Đô Lương, Nghệ An. Hai vợ chồng sinh con gái đầu lòng Đoàn Thị Thu Hiền vào năm 1978.
Tháng 1.1982, ông Út và bà Thanh đưa Hiền và em trai Hiền về Nghệ An thăm quê. Sau thời gian ở quê, cả gia đình cùng khăn gói ra Hà Nội. "Thời điểm đó, kinh tế còn khó khăn, nên tôi đi nhờ xe của công ty nơi tôi làm việc ra Hà Nội để chở theo đồ đạc. Còn vợ tôi một nách 2 con ra ga Chợ Sy (huyện Diễn Châu, Nghệ An) đón tàu ra Hà Nội", ông Út nhớ lại.
Rồi ông vừa khóc vừa nói: "Nếu hôm đó tôi đi tàu cùng vợ con thì đã không xảy ra sự việc, con tôi đã không thất lạc đến ngày hôm nay".
Bé Đoàn Thị Thu Hiền (gần 4 tuổi) thời điểm bị thất lạcẢNH VŨ MINH |
Thời điểm đó, bà Thanh bế con trai mới được vài tháng tuổi và dắt theo cháu Hiền đến đợi tàu tại ga Chợ Sy khi trời đã nhá nhem tối. Trong lúc 3 mẹ con đợi tàu xuất hiện một người phụ nữ gần 30 tuổi đến bắt chuyện với bà Hiền, nói cũng đang đợi tàu ra Hà Nội.
"Thấy tôi tay bế con trai nhỏ, cháu lại đang ốm, khóc quấy, nên người phụ nữ đó đã ngỏ ý dắt và bế hộ cháu Hiền khi tàu đến. Vì cả tin và nghĩ cô ấy cũng là khách, tàu lại đông đúc chen lấn nên tôi để cho cô ấy bế cháu Hiền khi lên tàu. Khi lên được trên tàu, tôi vẫn đi sát cô ấy để nhìn xem con mình như thế nào. Bất ngờ tôi bị đám đông đẩy phía sau nên rơi túi đồ xuống sàn tàu. Tôi cúi xuống nhặt túi đồ lên thì không thấy người phụ nữ bế con mình ở đâu nữa, nháo nhác đi tìm nhưng bất thành", bà Thanh kể lại.
Theo bà Thanh, chỉ trong tích tắc, người phụ nữ bế con gái bà đã mất hút trong đám đông chen lấn ở trên tòa tàu. Thời điểm này, tàu chưa chuyển bánh nên bà nghi ngờ người phụ nữ lạ mặt đã bế con gái bà rời khỏi tàu. Một tay bế con nhỏ, bà Thanh dáo dác tìm con gái trên các toa tàu với sự hỗ trợ của nhân viên nhà ga nhưng không thấy.
"Lúc đó tôi hoang mang, lo sợ vô cùng. Chỉ trong nháy mắt cúi xuống lấy túi đồ, ngẩng mặt lên tôi đã mất con gái. Lúc đó, tôi vẫn hi vọng cháu chỉ đi lạc ở khu nhà ga, sẽ có ai đó giúp đỡ và thông báo lại cho phía nhà ga, chúng tôi sẽ tìm được con gái. Nhưng từ đó đến nay, đã 35 năm trôi qua, con gái vẫn bặt vô âm tín", bà Thanh kể lại trong nỗi dày vò, ân hận.
35 năm chưa ngừng tìm kiếm con
Trở về Hà Nội sau chuyến tàu định mệnh, ông Đoàn Xuân Út xin phép cơ quan nghỉ phép 1 tuần để quay trở lại Diễn Châu (Nghệ An) trình báo với Công an huyện Diễn Châu, Công an huyện Đô Lương, Công an tỉnh Nghệ An để tìm tung tích con gái.
Đầu những năm 80, phương tiện giao thông đi lại còn nhiều khó khăn, ông Út trở về Nghệ An, mượn xe đạp của họ hàng rong ruổi khắp ga Chợ Sy và những khu dân cư gần đó để lần tìm con gái. Tuy nhiên, điều ông nhận được chỉ là những cái lắc đầu.
"Một số người bán hàng ở ga Chợ Sy nói có vài lần nhìn thấy người phụ nữ bế con gái tôi trước đó xuất hiện ở nhà ga. Tuy nhiên, họ cũng không nắm rõ tung tích của người phụ nữ này. Tôi đi khắp các làng, xã gần ga Chợ Sy với hy vọng con gái mình đi lạc ở đâu đó, nhưng đều không có thông tin", ông Út chia sẻ. Theo bà Thanh, chỉ một phút bất cẩn trên tàu, bà đã thất lạc con gái hơn 35 nămẢNH VŨ MINH |
Suốt 2 năm sau đó, ông Út và vợ liên tục đi tìm con ở Nghệ An và các tỉnh lân cận, hễ nghe người nào thông báo về những trường hợp đi lạc gần trùng khớp với con gái, ông đều cất công đến kiểm tra, nhưng kết quả không phải là con gái ông.
Thời gian cứ thế trôi đi, những thông tin liên quan đến vụ mất tích của con gái ông Út cứ mờ nhạt dần, dù ông bà đã rất cố gắng để tìm kiếm. Cho đến năm 2000, vợ chồng ông Út vô tình đọc được một bài báo đăng thông tin về một cô gái với nội dung: "Chặng đường 18 năm tìm bố mẹ ruột". Ông bà lắp ghép mọi thông tin, nhận thấy nhân vật trong bài báo quá trùng hợp với con gái mình.
"Tính từ thời điểm Hiền mất tích đến khi chúng tôi đọc được bài báo là đúng 18 năm, độ tuổi của cô gái trong bài báo cũng bằng con gái tôi. Hai vợ phấn khởi vô cùng, dù đó chỉ mới là những thông tin phỏng đoán", ông Út nhớ lại. Không chần chừ thêm nữa, ông vội tìm số điện thoại của tòa soạn báo đăng tải bài viết nêu trên để hỏi tác giả bài viết về nhân vật trong bài.
Nhưng niềm hy vọng lớn đó vụt tắt khi ông bà được tác giả thông báo cô gái trong bài viết đã tìm được bố mẹ đẻ của mình. "Lúc đó cổ tôi như nghẹn lại, khi vừa nhấc điện thoại để gọi, tôi chờ đợi một câu trả lời khác từ tác giả bài viết, nhưng số phận vẫn chưa mỉm cười với vợ chồng tôi, cháu Hiền vẫn chưa thể về với gia đình", người bố 35 năm tìm kiếm con gái nghẹn ngào nói.
Hiện, ông Út bà Thanh sống cùng con trai thứ 2 (em Đoàn Thị Thu Hiền) ở xã Tam Hiệp. Con cái ông bà đều đã lần lượt lập gia đình, có công việc làm ổn định. Mong muốn lớn nhất của ông bà lúc này là tìm lại con gái để gia đình đoàn tụ sau 35 năm.
Nỗi buồn thất lạc con gái sau 35 vẫn chưa thế nguôi ngoai, thì thời gian gần đây, một số kẻ xấu còn lợi dụng việc ông bà tìm con gái để trục lợi. Cụ thể, theo chia sẻ của ông Út, một số người lạ mặt gọi điện vào số điện thoại cá nhân của ông cung cấp các thông tin về người con gái thất lạc của ông, yêu cầu ông chuyển một khoản tiền nhất định để họ xác minh cụ thể, làm các xét nghiệm ADN cần thiết. Tuy nhiên, khi công Út yêu cầu gặp mặt để trao đổi trực tiếp, thì những người này đều lảng tránh và lấy lý do bận công việc.
Trao đổi với chúng tôi ngày 12.9, ông Ngô Ngọc Toàn, Chủ tịch UBND xã Tam Hiệp, xác nhận gia đình ông Đoàn Xuân Út bị thất lạc một người con gái vào năm 1982 và nhiều năm qua gia đình cũng đã cố gắng đi tìm nhưng chưa có thông tin.
Theo ông Toàn, gia đình ông Út sống ở địa phương khá lâu, nhiều người trong xã đều biết việc ông Út bị thất lạc con gái và rất chia sẻ. "Về phía chính quyền xã, nếu gia đình yêu cầu giúp đỡ về mặt chính sách, giấy tờ để tìm lại con gái, chúng tôi sẽ hỗ trợ hết sức", ông Toàn cho hay.