Các giáo viên vùng cao đã phải vượt rất nhiều khó khăn để bám địa bàn dạy dỗ học sinh. |
Câu chuyện càng lúc càng thêm sôi nổi, mỗi người mỗi ý, cứ như là các chuyên gia đang hội thảo, nghe sắc sảo và thuyết phục ra phết. Hết câu chuyện "hợp đồng giáo viên" của Bộ Giáo dục và Đào tạo mọi người lại chuyển sang chuyện của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, của Trung tâm Bảo vệ quyền tác giả âm nhạc.
Vẫn những câu hỏi cùng những lời ca thán vô cùng bức xúc: "Sao lại có thể như thế nhỉ, toàn những chuyện như từ trên trời rơi xuống. Chưa xong việc cấp phép bài hát "Nối vòng tay lớn" lại tới việc "cập nhật Quốc ca". Rồi um sùm chuyện văn bản chỉ đạo kiểm điểm ông Huỳnh Tấn Vinh, Chủ tịch Hiệp hội Du lịch TP Đà Nẵng vì những phát biểu trong tọa đàm “Phát triển Du lịch bền vững khu du lịch quốc gia Sơn Trà”.
Lại một phát biểu mới toanh, gây sốc của ông Giám đốc Trung tâm Bảo vệ quyền tác giả âm nhạc: "Bệnh viện, theo lý thuyết chúng tôi cũng có quyền thu tiền tác quyền, nhất là với bệnh viện kinh doanh". Trời - đất - quỷ - thần - ơi! Cái quyền mà ông giám đốc đang nói tới là quyền nào mà lớn vậy? Vừa lăm le thu phí ti vi khách sạn không được nay lại qua thu phí các nhà hàng cà phê. Lại đánh tiếng sẽ thu tiền bệnh viện... Cứ tư duy này ông ấy sẽ thu phí cả ti vi trong từng hộ gia đình. Chưa biết chừng, ai đi lại ngoài đường lỡ hát to ông ấy mà nghe được thì cũng... xin mời đóng phí (!?).
Không biết ông giám đốc căn cứ vào luật lệ nào mà dám tự ý đưa ra những quyết định đi thu tiền của thiên hạ? Trung tâm của ông ấy hiện tại chỉ đại diện cho một bộ phận hội viên - những người ủy quyền cho trung tâm thu phí bản quyền tác giả. Còn đại diện cho toàn thể giới âm nhạc Việt Nam phải là Hội Nhạc sĩ Việt Nam chứ. Hội này phải có ý kiến chứ. Phát biểu về những chủ trương mà Trung tâm tự ý đưa ra - nói như Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Vương Duy Biên - là quá đà, quá giới hạn đấy! Ông định không cho người Việt Nam nghe nhạc Việt Nam chắc...
Ấy là tôi đã phải biên tập lại không ít câu từ thể hiện tâm trạng quá bức xúc của người dân. Tôi nghĩ thầm trong bụng, nếu để cho nhân dân kiến nghị không chừng các vị kia sẽ được... ra khỏi biên chế trước tiên!
Thời tiết Hà Nội những ngày này đã quá nóng. Lại thêm những vụ việc đang đốt nóng thêm dư luận. Tình cờ nghe được những ý kiến bức xúc của người dân đang trò chuyện tại Hồ Gươm, tôi ước mong các cơ quan chức năng cùng các vị có trách nhiệm và thẩm quyền đưa ra các quyết định, các phát ngôn liên quan đến người dân hãy cẩn trọng. Xin đừng gây thêm bức xúc bởi sự thiếu cơ sở thực tiễn và cả pháp lý!
Nhiệt độ ngoài trời những ngày này đã nóng quá sức chịu đựng của con người!