Sinh năm 1968, hiện sống tại Hà Nội Tốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Tổng hợp Hà Nội. Tổng biên tập báo Đời sống và Pháp luật
Đưa...
Đưa Quen về cuối con đường
Nghe hun hút gió vô thường trong tim
Đưa Thương về cuối cô miên
Tóc mưa thăm thẳm rủ trên siêu hình
Đưa Yêu về cuối an bình
Một ngây thơ, vỡ muôn tình thanh tân
Đưa Đau về cuối bâng khuâng
Tháng hoang mang đợi, ngày phân vân chờ
Đưa Quên về cuối con đò
Gặp mây trắng chở câu hò sang ngang
Đưa Thơ về cuối mênh mang
Lục bình ơi, có nhớ tràng giang xưa...
Đưa Em về cuối cơn mưa
Cỏ hoang lối cũ đã thưa vắng rồi
Đưa Tôi về cuối chân trời
Dòng sông dĩ vãng đã vời vợi xa...
FB
Người về chém gió trên "phây"
Thì ta tóc xõa ngang mây, cuối đèo.
Tháng năm trôi, lá bay vèo...
Post lên mực tím ngập chiều phố xưa.
Người về nắng tắt mưa thưa
Những comment cắt qua mùa không tên
Nhớ nhiều thêm, để mà quên
Tuổi hoa niên héo trên thềm heo may
Người về úa tóc, run tay
Thì ta áo trắng cũng phai bụi đời
Khát đam mê, đói chân trời.
Ngàn năm khất thực những lời trăm năm...
Rồi có thể cỏ mùa thu sẽ úa
Rồi có thể cỏ mùa thu sẽ úa
Trên cánh đồng mơ ước của riêng anh
Nhưng anh biết bởi vì tim hóa lửa
Dẫu tàn tro vẫn ấm lúc đông hàn
Rồi có thể cỏ mùa thu sẽ héo
Dọc thời gian như tóc trắng ngang đầu
Đường nhân thế, trần gian muôn vạn nẻo
Bến tà dương, con đò vắng nguyện cầu
Rồi có thể cỏ mùa thu sẽ chết
Một ban mai gọi nắng nhiệm màu
Cũng có thể bài ca rồi sẽ hết
Khúc bi hoan dài hun hút đêm thâu
Nhưng anh biết cỏ mùa thu bất tử
Bởi cơn mưa dằng dặc cuối chân trời
Những khô khát bật mầm trên ruộng cũ
Cỏ dịu hiền, biếc nõn tuổi hai mươi.