Sinh năm 1957, hiện sống ở Hà Nội. Tổng biên tập báo Gia đình và Xã hội; Tiến sĩ Giáo dục học; Chuyên viên cao cấp; Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Dân số. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam; Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Tác phẩm thơ đã in: Khúc giao mùa - 2005, Không bao giờ trăng khuyết - 2010, Non nước đàn trời - 2015, Khúc Thiên thai - 2015... cùng 5 tập truyện và ký. Giải thưởng: Giải Nhì cuộc thi sáng tác thơ của Đại sứ quán Việt Nam tại Liên Xô 1988; Giải thưởng Cuộc thi sáng tác cho thiếu nhi của Hội Nhà vă
Phách đàn Uy Viễn tướng công
Nợ tang bồng một khi đã trả
Vỗ tay reo thơ túi rượu bầu
Hồn phiêu lãng thâm sơn cùng cốc
Danh tướng, thường dân hào sảng thanh cao
Tổng đốc chẳng vinh, lính trơn không nhục
Chí anh hùng ngang dọc dọc ngang
Khi ra tay chèo lái cuồng phong
Khi đủng đỉnh lưng bò nhạc ngựa
Tửu sắc ngông nghênh thơ ca đàn phách
Lên chùa xuống núi bụt cũng bật cười
Giang sơn giữa đồng thuyền quyên ứ hự
Ngất ngưởng cắc tùng giễu cợt trần ai
Nào địch nào đàn thông reo vách đá
Khi dâng sớ cầm quân, khi Tiền Hải, Kim Sơn
Dứt phận chim lồng gác tía lầu son
Phách đàn lâng lâng thoát vòng cương tỏa
Vùng vẫy Thái Bình lấn dòng biển cả
Xẻ núi lấp sông thỏa chí Hồng Lam
Thông Ngàn Hống ngăn gió Lào cát trắng
Vẫn phiêu diêu với phường vải, ca trù...
Con tàu và bến cảng
Có những chiếc gai giấu trong lời khen
Có những đắng cay hòa trong dịu ngọt
Giận hờn thường kiếm tìm vỗ về từ nơi khác
Xin em chớ trải lòng lấp kín hết sẻ chia
Có thể bóng mây ám ảnh bầu trời
Có thể người thân yêu của mình lầm lỗi
Giận giữ hành hạ ta trong khổ đau buốt nhói
Đừng lấy lỗi lầm kia trừng phạt chính mình
Im lặng là vàng, im lặng cũng xót xa
Anh suy nghĩ còn em thường suy diễn
Anh thấy sau tầng mây vầng dương luôn cháy sáng
Em thấy mưa tuôn bão cuốn phía chân trời
Em muốn con tàu chỉ cập bến cảng thôi
Nhưng số phận con tàu giong buồm trên biển cả
Chớ sợ chênh chao giữa thét gào sóng gió
Neo bến suốt cuộc đời, tàu chẳng khác thuyền nan
Ở bên anh, em cảm thấy bình yên
Đừng lãng phí thời cơ mỗi lần tàu cập bến
Đời người gang tay thời gian hữu hạn
Ngọn lửa tình yêu qua bão tố cháy bùng
Đâu chỉ cần có người để được yêu thương
Hạnh phúc cần có người để quên đi tất cả
Tột cùng tin yêu, tột cùng đau khổ
Khi chẳng có ai hoàn hảo ở trên đời.