Mấy hôm nay trời Hà Nội lạnh. Cái lạnh se sắt khiến phố phường trở nên trầm mặc và xao xác hơn. Góc phố thường ngà y bỗng kém đông người. Bản tin thời tiết liên tục dự báo không khí lạnh sẽ lại trà n vử. Ai cũng lo lắng, chỉ có hà ng ngô nướng là đông vui và thích cái lạnh của mùa đông đến.
Cũng dễ hiểu, bởi ngô nướng là thứ quà Hà Nội chỉ đắt hà ng và o mùa đông, khi bãi ngô sông Hồng đang và o vụ thu hoạch. Với người Hà Nội, loại ngô được trồng ở bãi giữa sông Hồng với cùi nhử, hạt tròn, mà u trắng ngà và căng mọng sữa là thứ ngô nếp chính hiệu, ngon hơn so với những loại khác. Ngô cũng chính là thức quà tinh túy của phù sa sông Hồng.
Những buổi chiửu mùa đông lang thang trên cầu Long Biên hay những góc phố cổ thân quen, ta dễ dà ng bắt gặp những gánh ngô non mơn mởn. Bên bếp than hồng đử rực, ta ngây ngất với những hạt ngô chín và ng, thơm nức mũi. Nhưng chưa nên thưởng thức ngay, nên nhắm mắt lại để lắng nghe tiếng tí tách của những hạt ngô bung nở giữa dòng xe cộ và phố phường huyên náo.
Lót bắp ngô bằng lớp lá xanh rồi khẽ dùng tay rẽ từng hạt ngô còn nóng hổi, từ từ bử và o miệng, ta thấm thía cái vị ngọt bùi, dẻo thơm và ấm nóng. Mùi thơm của hạt, hơi nóng của bếp than hồng là m ta vơi đi cái lạnh của mùa đông.
Sẽ thật thiếu vị nếu chỉ thưởng thức ngô nướng suông hoặc chỉ một mình.
Dưới tiết trời đông lạnh buốt, bên bếp than hồng, ta sẽ thấy ấm lòng hơn khi chủ động trò chuyện với một người bạn, người khách lạ hay chỉ đơn giản là cô bán ngô nướng. Sẽ có nhiửu câu chuyện vử cuộc sống được sẻ chia và đồng cảm.
Và có thể trong một khoảnh khắc bất chợt của câu chuyện, ngồi nhâm nhi với ngô nướng, ta sẽ nhận ra giá trị đích thực của một bắp ngô bình dân như thế nà o...