Trời chưa và o đông, nhưng những giọt mưa buổi sớm đủ là m cho khí trời se lạnh. Trên các tuyến phố của Hà Nội, những nụ cười rạng rỡ trên đôi môi những người phụ nữ đang được hưởng niửm hạnh phúc từ những người thân mang lại.
Trong dòng người ồn à o của phố thị, tôi vô tình bắt gặp ánh mắt của chị lao công đang dõi theo. Trong đôi mắt trĩu nặng ấy, tôi hiểu, chị đang mong chử những điửu hạnh phúc từ những người yêu thương.
Tôi thấy hạnh phúc dù lời chúc muộn mà ng
20 -10, ngà y mà nửa thế giới luôn hướng và dà nh trọn những lời chúc yêu thương ngọt ngà o nhất tới phái đẹp. Trong ngà y nà y, mọi phụ nữ cảm thấy hạnh phúc hơn khi được sống trong sự yêu thương chiửu chuộng của người thân. Thì trên các con phố kia, vẫn còn những phụ nữ phải đội mưa vắt sức là m việc vì cơm áo gia đình và là m cho đường phố sạch đẹp.
Người phụ nữ, quên hôm nay cũng là ngà y của mình
Khác với những người phụ nữ được nhận những bông hoa tươi thắm với những lời chúc ngọt ngà o, là những người phụ nữ bán hoa rong, những chị đồng nát, hay những chị công nhân đang rong ruổi trên các nẻo đường. Họ chỉ mong sao bán được nhiửu hoa, gom được nhiửu phế liệu của chị đồng nát, hay dọn cho sạch những đống rác ngập đường của chị công nhân. Chứ ít ai nói hay nhắc vử chuyện hôm nay mình sẽ được tặng gì và được chúc gì.
Chị Hạnh một người bán hoa rong trên đường Xuân Thủy tâm sự: Nhà tôi ở là ng hoa Tây Tựu - Từ Liêm, sáng tôi phải dậy từ 3h để cắt hoa, tranh thủ đi bán sớm cho được nhiửu. Trưa vử còn nấu cơm dọn dẹp nhà cửa.
Dường như với người phụ nữ nà y, ngà y 20 -10, cũng giống như bao ngà y bình thường khác. Khi được hửi, ngà y nà y chồng chị có tặng quà và giúp chị và o bếp? Chị phẩy tay úi trời! nông thôn chúng tôi suốt ngà y lo là m ăn tối mắt tối mũi thì quan tâm gì đến ngà y nọ ngà y kia chứ. Dứt lời chị lại tong tưởi chiếc xe đạp cà tà ng trở đầy hoa rẽ và o con đường khác với lời mời quen thuộc mua hoa đi anh.
Niửm vui của các chị khi thu gom được nhiửu phế liệu
Phía xa xa là mấy chị đồng nát đang nhặt những chiếc chai, những mảnh giấy bóng cứng lăn trên đường do những người bán hoa bử lại. Với các chị, những ngà y lễ như 20 -10, 20-11, hay ngà y 8 -3, là những ngà y mà các chị cảm thấy thật hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc của các chị không phải là được nhận những bó hoa tươi thắm, những món quà đẹp mắt hay những lời chúc ngọt ngà o, mà các chị hạnh phúc vì kiếm được nhiửu phế liệu.
Chị Loan, quê Đông Anh, vừa cúi nhặt chiếc chai đang lăn nói với: Những ngà y như thế nà y, chị em là m nghử như chúng tôi cũng phải dậy đi từ rất sớm, không sáng ra những người công nhân họ gom và o xe rác mất. Dù hôm nay mưa, người bị ướt hết nhưng tôi vẫn cảm thấy rất vui vì thu gom được nhiửu hơn những ngà y bình thường.
Có lẽ trong cái se lạnh buổi sớm, vất vả nhất vẫn là những chị công nhân vệ sinh môi trường. Trong ngà y lễ đầy tiếng cười và niửm vui nà y, ít ai còn để ý hay lắng nghe tiếng chổi của các chị. Dù hôm nay là ngà y đặc biệt nhưng chẳng khác ngà y thường, 5 giử sáng các chị đã có mặt tại đoạn đường mình phụ trách dọn. Trước khi đi là m, ai may mắn thì được nhận lời chúc vội và ng của chồng con, còn đa số các chị đi là m khi chồng con còn chìm trong giấc ngủ.
Chị Oanh vẫn miệt mà i với công việc trong ngà y 20 -10
Chị Oanh thuộc tổ 4, công ty môi trường Tây Đô tâm sự: Ba năm nay và o ngà y nà y tôi đửu đi là m từ khi chồng còn chưa tỉnh giấc, nhưng lần nà o vử anh ấy cũng dà nh những lời chúc ngọt ngà o cho tôi và con gái. Tôi cảm thấy hạnh phúc vì điửu đó dù là những lời chúc muộn mà ng.
Ước mơ giản dị
Như bao phụ nữ lao động chân tay ở những vùng nông thôn, dù là bán hà ng rong, dù thu gom đồng nát hay là công nhân dọn vệ sinh đường phố. Ngà y 20-10 các chị cũng có những giấc mơ của riêng mình. Không cần những món quà câu lệ đắt tiửn, không đòi hửi chồng phải đưa đi chơi...với các chị, chỉ cần là m tốt công việc của mình và mang vử cuộc sống ấm no cho gia đình là đủ.
Trời đã sầm tối các chị vẫn miệt mà i với công việc
Chị Phương Anh công nhân dọn vệ sinh môi trường trên đường Phạm Hùng tâm sự: Ngà y nà y, bất kử³ người phụ nữ nà o cũng mong nhận được sự quan tâm của người thân. Với tôi, chỉ cần xong giử là m việc vử ăn bữa cơm vui vẻ bên gia đình là mãn nguyện rồi.
Còn chị Huệ, người chuyên đi thu mua phế liệu lại có ước mơ: Tôi chỉ ước khi đi là m vử, được cháu Linh ( con gái chị) chạy ra ôm hôn lên má và chồng tôi và o bếp phụ một tay, đơn giản vậy thôi.
Một giấc mơ thật giản dị, thật đời thường nhưng, đủ là m ấm lòng những người phụ nữ gian truân ấy trong ngà y 20 -10. Hy vọng giấc mơ của các chị sẽ được những người thân sưởi ấm và ...hạnh phúc.