Người câu gió – bài thơ đượm ánh thiền

Người câu gió - bài thơ đượm ánh thiền
Có lẽ bắt nguồn từ sự thôi thúc nội tâm về nhận thức vũ trụ và con người mà nhà thơ Hoàng Vũ Thuật muốn “truy vết” căn nguyên “lối đi/gương mặt của gió”. Khi đã xác quyết như thế, thi sĩ đã “nhẫn nại ngồi câu trên đồi”. “Người câu gió” là bài thơ đầy ẩn dụ đượm màu thiền định qua các hình ảnh “sợi dây mảnh mai/ những con diều làm mồi với đôi cánh mỏng” cũng như sự vô thường, vô ngã qua “gió thổi căng phồng/ túi càn khôn rỗng rễnh”.
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO