Tham vọng về một văn bản “Truyện Kiều” (các bản Nôm thường ghi “Kim Vân Kiều tân truyện”, “Kim Vân Kiều tân tập”, “Đoạn trường tân thanh”) đạt tới định hướng “chuẩn mực”, “tầm nguyên”, “hướng về nguyên tác”, “hướng tới phục nguyên”, “được đồng thuận cao” đã được đặt ra với hầu hết các nhà khảo cứu, soạn sách, in sách, kể từ các bản Nôm khắc ván, chép tay cũng như việc xác định bản trục và các bản phiên âm Quốc ngữ và việc khảo dị, khảo chứng, chú thích…