Nguyễn Sĩ Đại

Thơ - Ngày đăng : 10:52, 15/07/2020

Sinh năm 1955, quê Hà Tĩnh. Hiện sống và làm việc tại Hà Nội. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhà văn Hà Nội. Từng tham gia quân đội trong chiến tranh chống Mỹ và chiến tranh bảo vệ biên giới phía Bắc. Một số tác phẩm đã xuất bản: Những đặc trưng nghệ thuật của thơ tứ tuyệt đời Đường (nghiên cứu), Trái tim người lính, Dưới màu cờ và trời thu Hà Nội (thơ), Khoảng trời con gái (kịch)...
Nguyễn Sĩ Đại

Trong ngôi nhà 
của mẹ

Trong ngôi nhà của mẹ
Những niềm vui thật đầy
Rộn ràng bao tiếng trẻ
Mầm xanh lên tháng ngày

Chiến tranh dài đến thế
Đứa, từng đứa lên đường
Trong ngôi nhà của mẹ
Liếp treo đầy huân chương!

Mùa xuân đi lại đến
Đàn trẻ đi không về
Mẹ ngóng rừng ngóng biển
Những chân trời vắng hoe

Trong vườn xưa của mẹ
Lá, lá rơi thật nhiều
Chỉ đất là lặng lẽ
Hiểu nỗi buồn mẹ thôi...

Bài hát dành cho người lính 

Tiến về Sài Gòn..., bài hát ấy một thời ai cũng thuộc. Trăm ngả đường, trăm ngả về Nam. Tôi nhớ tuổi thơ mười một, lòng hành quân theo bộ đội qua làng. Những người lính đi như dòng suối chảy, 
để mãi thời sôi nổi ấy tôi mang...
Quê tôi ở Ngã ba Đồng Lộc. Mẹ đặt lưỡi cày chênh chếch hố bom. Đèn dầu hỏa xuống hầm vào lớp học, nghe tin những trận càn, lòng đất cháy bùng lên!
Thầy nhập ngũ. Rồi chúng tôi nhập ngũ. Nét đỏ 
cuối trời, nét tím quê hương...
Không thể kể những cánh rừng sốt rét, vệt B52 rê giữa đội hình. Với Trường Sơn cả nước thành thân thuộc, mũ tai bèo hơn một tấm chứng minh. Soi ánh mắt gặp mặt đường khát vọng, võng mắc vào nỗi nhớ giao liên.
Tiến về Sài Gòn... bài hát ấy, dấu chân - nốt nhạc, điệp trùng rung theo hướng đô thành, nơi mắt đỏ mẹ già ngóng đợi, tuổi trẻ chúng tôi như đạn xếp lên nòng, hình Tổ quốc - khẩu AK trước ngực.
Từ Quảng Trị cổ thành lửa cháy, qua Phu Văn Lâu cờ đỏ - bạn bè vơi, qua Đà Nẵng, Phan Rang đến một chiều Xuân Lộc, hỏa điểm cuối cùng còn ngã các anh tôi!
**
Tiến về Sài Gòn..., bài hát ấy, có từ đây một điệp khúc không lời. Tiến về Sài Gòn..., cột mốc -  mồ liệt sĩ, tôi trở về đi ngược những dòng tên. Ngày toàn thắng lại ngày tôi nhập ngũ, 
gom trầm thơm đồng đội để lên đường.
Bài hát ấy một thời ai cũng thuộc, xin được cùng hát lại với chờ mong. áo bè bạn bạc rồi, mái tóc xanh cũng bạc, cho thơ choàng quân phục, để trầm hùng giai điệu ấy vang ngân. Có người lính trong tim mãi như lần thứ nhất, đứng dưới cờ tuyên thệ trước bình minh! 

Nguyễn Sĩ Đại