Ăn và nghiền kem Tràng Tiền trên đất Huế
Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi - Ngày đăng : 17:19, 30/01/2023
Hai bé con mắt long lanh, môi nũng nịu vờ hỏi nhau: “Kem Tràng Tiền có lẽ ngon lắm chị nhỉ?”. Nhóc tì lớn hơn tí xíu liền chúm chím đáp lời: “Ngọt mát đến mê ly”. Tôi bật cười pha trò trước hai cô con gái lí lắc: “Ăn đi, chờ chi nào!”, rồi cả nhà chạy vù vào quán với cõi lòng rộn vui.
Những que kem be bé, xinh xinh đủ vị bày biện mướt mát trên chiếc đĩa khiến mấy khuôn miệng thòm thèm xuýt xoa liên hồi. Nâng niu que kem trên tay ngắm làn hơi mỏng tang tỏa ra dìu dịu, chợt nghe cánh mũi thoang thoảng hương cốm, đậu xanh, sữa dừa…
Bọn trẻ khúc khích cười cắn nhẹ lớp kem rồi chóp chép miệng thưởng thức cảm giác mát lạnh nơi đầu lưỡi lan ra thấm dần hương vị vượt thời gian của món ngon từ mảnh đất Thủ đô. Hương cốm ngọt thanh, đậu xanh thơm bùi, sữa dừa béo ngậy cứ ngây ngất trong miệng và gieo thương nhớ tâm hồn bao người.
“Phi thực kem Tràng Tiền bất thành người Hà Nội” - Ai cũng bảo đã thử một lần kem Tràng Tiền đúng gốc Hà Nội sẽ chẳng bao giờ quên được hương vị đặc trưng gắn liền cốt cách người Hà thành. Nơi mảnh đất giàu truyền thống văn hóa nghìn năm hội tụ ấy, bao lớp người đã lớn lên và gắn chặt ký ức tuổi thơ với quán kem nơi con phố dịu mát suốt bao mùa cây thay lá.
Chuyện những đứa trẻ đạt điểm cao được bố mẹ thưởng buổi ăn kem Tràng Tiền gieo muôn ngàn thanh âm rộn vang ký ức. Chuyện những chàng trai cô gái hẹn hò bên ly kem thắm tô tình yêu dịu ngọt. Chuyện những người con xa Hà Nội cứ mong ngóng đắm mình vào không gian, hương vị in hằn màu thời gian cho thỏa nỗi nhớ quê…
Có những món ăn đã khắc tạc nỗi nhớ khiến lòng người cứ mênh mang hoài niệm và chờ mong – Kem Tràng Tiền là một nốt nhạc dịu êm trong bài ca trầm bổng gọi tên “Hà Nội” – trái tim tuyệt đẹp của nước Việt.
Và gia đình nhỏ của chúng ta hôm nay thưởng thức rồi mê say kem Tràng Tiền trên đất Huế, lòng càng thêm yêu mến và tự hào về mảnh đất Thủ đô. Nỗi nhớ niềm thương, mơ mộng và ước vọng được một lần đặt chân lên mảnh đất nghìn năm văn hiến của chúng ta đã gói ghém suốt bao năm qua con nhỉ?
Bao giờ chúng ta đủ duyên lành để xách ba lô lên, tay nắm chặt, môi mỉm cười và mắt long lanh nhìn về hành trình phía trước, nơi cuối con đường là Hà Nội – một điểm đến vẫn ẩn hiện trong những giấc mơ chập chờn? Hẹn gặp nhé… trong một ngày không xa…
Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Thanh Ny. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.