Bố mẹ chồng - Món "nợ"... khó nhằn!
Tin tức - Ngày đăng : 10:41, 19/05/2009
Lấy chồng! Đó là "sự nghiệp" của nhiửu cô gái. Thời buổi bây giử, chẳng ai lên án chuyện "ở không tới già ", nhưng dư luận cũng hay khiến người con gái độc thân chạnh lòng. Đến năm 30 tuổi, mà còn... "nguyên", thì gay rồi, chử đến 40 mà vẫn trong trắng, thì...nhục quá!
Vì vậy, nhiửu cô quyết có một đám cưới, cho đỡ... nhục. Tuy lấy chồng thì gian nan lắm, nhưng anh í còn bù cho các khoản khác, coi như huử. Chứ còn bố mẹ chồng, mà nhất là bà mẹ chồng, mà nhỡ có xung đột, thì nà ng dâu coi như thua lỗ trắng tay.
Sau đám cưới, chị Lê Thùy Nhung, một giáo viên cấp ba, đã thấy không ổn. Anh chồng hiửn là nh bao nhiêu, thì bà mẹ chồng ghê gớm bấy nhiêu. Bằng chứng là cái thùng tiửn mừng đám cưới, được bà mẹ chồng "quản lý" chặt chẽ. Bà có lý do: gia đình bên chồng là nhà tà i trợ chính cho buổi tiệc cưới, nên bà phải thu lại hết những gì đã chi.
Sau một hồi tính toán, bà mẹ chồng có cho đôi vợ chồng son một số tiửn gọi là để mua sắm. Bà hỉ hả ra vẻ biết điửu với con dâu, nhưng cô con dâu thì "trong héo, ngoà i tươi". Theo cô, tiửn mừng cưới là người ta tặng cho cô dâu chú rể, nên chỉ có đôi tân lang mới có quyửn khui bì thư và cùng nhau ngồi đếm. Chị Nhung sẵn sà ng chi trả cho mẹ chồng, để bù lại phần nà o số tiửn bà đã bử ra để cưới vợ cho con trai, dù việc đó cô không bị bắt buộc. Trong tình huống nà y, bà mẹ chồng già nh quyửn thống kê tiửn cưới, là "ép người quá đáng".
Ảnh minh hoạ.
Từ đó, mỗi lần vử nhà mẹ chồng, chị Nhung cảm thấy khó chịu. Hai người đà n bà xa lạ bỗng chốc gọi nhau là mẹ con, không thể nà o ruột thịt với nhau được. Nghĩ đến cái thùng tiửn cưới, Nhung không thể dịu dà ng được với bà . Cô nói xa gần với ông xã. Anh bảo cô: "Em khéo lo xa, anh là con trai một, sau nà y tà i sản của bố mẹ thuộc hết vử vợ chồng mình, huống chi cái thùng tiửn bé xíu ấy".
May mà Nhung "xúi" được ông xã ra ở riêng, nhưng cô không "xúi" được chồng đừng nghe lời mẹ. Bà mẹ vẫn tử ra đầy quyửn uy với cậu con trai. Mỗi lần nhìn thấy con trai, bà lại bảo con dâu: "Dạo nà y, chồng con gầy quá, chắc là con không biết nấu mấy món nó thích". Nhưng hôm khác, bà lại nhận ra: "Chồng con sao lại béo ra thế, chắc là nó phải là m việc nhiửu, không có thời gian tập thể thao".
Trong mắt bà mẹ chồng, Nhung không thể là người phụ nữ có thể thay bà "nuôi dạy" con trai của bà được. Bà mẹ cứ xót xa cậu con trai, như thể bà đã lỡ "giao trứng cho ác".
Phụ nữ xúm lại với nhau, thường hết lời ca ngợi con cái, sau đó nói xấu chồng và mẹ chồng. Nhưng chẳng lẽ, vì bà mẹ chồng, mà phải đánh mất chồng, không có cô dâu nà o nghĩ cạn như thế. Thôi thì tồn tại chung với bà mẹ chồng, như tồn tại chung với ...lũ.
Nguyên Thảo, nhân viên ngà nh bưu điện, sống chung với mẹ chồng được hai năm. Bố chồng mất sớm, nên cô cảm thương bà mẹ "ở vậy nuôi con". Bà mẹ chồng tham gia và o hội thơ, tích cực sáng tác, nên tâm trạng rất vui vẻ. Một hôm, trông thấy mẹ chồng được một người đà n ông chở vử nhà , cô con dâu nhanh nhẩu hửi thăm, ra vẻ quan tâm. Chuyện có vậy, mà bà méc với con trai: "Vợ mà y muốn tống mẹ ra khửi nhà , muốn mẹ đi lấy chồng để nó đỡ chướng mắt. Tao có ăn bám gì chúng bây đâu". Thảo cảm thấy xúc phạm vì thiện chí "mong muốn con tim của mẹ vui trở lại" bị chà đạp thê thảm. Thảo thử, từ đây phòng ai (mẹ chồng, nà ng dâu) người đó ở cho khửe.
Vì thế, với nhiửu cô gái, lấy chồng mà được cả "bố mẹ chồng", được coi là "có phước". Trúc Chi, là một điển hình có mẹ chồng "ngon là nh" hơn cả mẹ ruột. Với Chi, mẹ chồng là người "giữ chồng cho con dâu" cực kử³ hiệu quả. Bà không bao giử chấp nhận cảnh cậu con trai vử nhà khuya lơ khuya lắc, mồm miệng nặng mùi bia. Bà luôn nhắc nhở con trai vử trách nhiệm là m cha đối với cháu nội của bà .
Trúc Chi tâm sự: "Không phải mẹ chồng cưng nà ng dâu đến mức dám mẳng mử con trai, nhưng vì bà muốn thể hiện quyửn là m mẹ, quyửn là m nhà tư vấn. Trong cuộc cạnh tranh với mẹ chồng, tôi không tranh với mẹ chồng quyửn "thống trị" ông xã mà nhẹ nhà ng nhử mẹ giải quyết các thói hư tật xấu của anh ấy".
Nhử chiêu nà y mà Chi có một bà mẹ chồng - đồng minh hiếm thấy. Tất nhiên, đôi khi, giữa mẹ chồng với nà ng dâu, chén bát cũng khua ì xèo, nhưng với Chi, đó chỉ là chuyện vặt. Cô có thằng con trai - cháu nội của bà , như một sứ giả hòa bình, nên mâu thuẫn giữa hai người đà n bà cùng yêu hai người đà n ông, một lớn, một bé, một là con trai - chồng, một là con - cháu nội nhanh chóng hòa giải.
Lấy chồng - lấy cả giang san nhà chồng là chuyện muôn đời không bao giử cũ, cũng chẳng có một công thức chung để các nà ng dâu áp dụng, chẳng có một kiểu bà mẹ chồng giống hệt nhau để các nà ng dâu cùng nhau rút kinh nghiệm. Mỗi cây, mỗi hoa, mỗi nhà , mỗi nà ng dâu, mỗi... bố mẹ chồng. Mối quan hệ nà y chỉ thật sự tốt đẹp, khi "tam giác" chồng - nà ng dâu - bố mẹ chồng phải là "tam giác" đửu.