Hai vợ chồng đi "nhặt" cổ vật
Người Hà Nội thanh lịch, văn minh - Ngày đăng : 03:48, 21/07/2009
Góp nhặt cho tương lai
Bây giử xã hội phát triển với những vật dụng sang trọng mà mấy ai nghĩ đến những đồ dùng toà n bằng đất, gỗ.. để đựng, đun nấu, muối dưa cà , là m tương như xưa. à‚u đó cũng là điửu bình thường trong cuộc sống với bộn bử cơm áo gạo tiửn nhưng lại là điửu trăn trở của ông bà Xưởng.
Xuất thân trong một gia đình vốn có truyửn thống sưu tập cổ vật nên niửm đam mê đó dường như ngấm và o máu thịt ông. Công tác trong ngà nh Giao thông vận tải, được đi đây đi đó nhiửu nên ông cũng tranh thủ tìm kiếm những món đồ mà mình muốn, nhưng phải đến khi được nghỉ hưu ông mới có điửu kiện để thực hiện niửm đam mê của mình.
Bắt đầu sưu tập từ năm 2001, ông Nguyễn Vinh Xưởng và bà Lê Thị Phụng với suy nghĩ đơn giản chỉ là thú chơi vui khi tuổi già đến và cho con cái, cháu chắt trong nhà hiểu đuợc những nét sinh hoạt đời thường. Để chúng có thể so sánh sự khác nhau của cuộc sống hiện nay với ngà y xưa từ đó thấm thía hơn nỗi vất vả của những người lao động.
à”ng tâm sự: Rất may mắn là bà xã nhà tôi cũng có chung niửm đam mê với tôi, mà thật ra bà nhà tôi còn đam mê và hiểu biết hơn tôi nên được cái thuận lợi là đi đâu hai vợ chồng cũng đèo nhau đi mua bán khắp nơi rồi lại vác vử lỉnh kỉnh những thứ đã tìm được.
Các cụ có câu Thuận vợ, thuận chồng tát biển Đông cũng cạn xem ra thật đúng với vợ chồng ông Xưởng, bà Phụng. Lương hưu của hai ông bà đủ để phục vụ cho niửm đam mê sưu tập nhưng đến khi tìm được món đồ ưng ý thì bằng giá nà o ông bà cũng quyết tâm mua bằng được. Đi đâu họ cũng bử công ra đi tìm, chúng tôi không thiên vử loại cổ vật quý hiếm mà chỉ tìm những vật dùng thông thường trong cuộc sống hà ng ngà y bà Phụng chia sẻ.
Hiện nay, bộ sưu tập của ông bà cũng đến và i trăm đồ vật, cứ có thời gian rỗi là ông lại đèo bà đi. Bây giử việc đi sưu tập khó hơn xưa bởi cũng đã dần khan hiếm những món đồ đó, tuy nhiên lại có cái thuận lợi là bạn bè biết chỗ có đồ thì lại mách cho ông đến mua.
Không phải lần nà o cũng mua là được, có những lần khó khăn quá ông phải giải thích mình không phải dân buôn đồ cổ và nói rõ mục đích của mình mua vử là m gì thì họ mới bán. à”ng kể: Có lần vử Văn Giang, Hưng Yên vô tình thấy người ta đi vứt đi nhiửu đồ vật mà thoáng nhìn qua đã biết là thứ mình cần nên 2 vợ chồng lội xuống nhặt vội vử mà hầu như chả mất xu nà o mua, hay lần mua được cái mâm là m bằng gỗ mít, gỗ xoan thấy chủ nhà dùng để đậy thóc, đậy hạt giống tôi cũng cố hửi mua.
Giá trị những mảnh vỡ
Khác với những nhà sưu tập để cân đo đong đếm cho qua tay những món đồ cổ nếu được giá, thì ông bà Xưởng nhìn thấy được giá trị món đồ của mình thông qua những giá trị tâm linh. Hiện nay, không ai nghĩ những cái nơm, cái đó, hay cái chum là của hiếm cả nhưng vử mặt truyửn thống mới là điửu đáng quý.
à”ng Xưởng nói: Tôi rất tâm linh, đây là những đồ hầu hết là người ta vứt đi và tôi nhặt vử chắp vá rồi gắn lại cho nguyên vẹn được phần nà o hay phần đó, chúng tôi trân trọng những món đồ đó cũng như là trân trọng tấm lòng người đã khuất, họ đã là m ra những vật dụng tuy bình thường nhưng mang giá trị vô cùng to lớn trong xã hội bây giử. Và tôi coi đó là của báu trong nhà , cầu mong họ sẽ phù hộ cho gia đình chúng tôi.
Vợ chồng ông bà thường tìm hiểu, đọc sách để hiểu biết thêm công dụng của mỗi thứ đồ vật mà mình có và là m hà nh trang cho những chuyến đi sau nà y. Tự thấy rằng mình không thể so sánh với tầng lớp phong lưu nhưng ông bà cũng thấy rất tự hà o vử bộ sưu tập của mình.
Hà ng tuần ông Xưởng đửu dà nh thời gian để chăm chút lại cho bộ sưu tập của mình. Việc bảo quản cũng đơn giản, vì hầu hết các đồ vật đửu được là m từ những nguyên liệu có thể chịu được mưa nắng nên ông Xưởng chỉ cần thỉnh thoảng phun nước cọ rửa sạch sẽ là có thể thấy được nguyên mà u men. à”ng bà cũng chưa có ý định buôn bán hay là m bảo tà ng để mọi người đến tham quan bộ sưu tập của mình.
Bà Lê Thị Phụng chia sẻ: Tôi chỉ nghĩ đây là thú vui lúc tuổi già , khi nhìn thấy những đồ vật đó là mình đã thấy tâm hồn nhẹ nhà ng thư thái. Mặc dù dù nhìn bử ngoà i nó xấu xí nhưng nó mang chiửu sâu tâm hồn rất Việt Nam. Thực ra gọi là bộ sưu tập thôi chứ cũng chả đáng giá bao nhiêu nhưng khi nhìn lại tôi cũng thấy tự hà o.
Bộ sưu tập của ông bà khiến người ta gợi nhớ vử hình ảnh là ng quê Việt Nam thanh bình yên ả, như níu giữ chút hồn Việt còn sót lại giữa cuộc sống bộn bử những lo toan.