Bằng lăng thay lá

Tản văn - Ngày đăng : 08:11, 24/05/2021

Suốt từ tháng Chạp đến giờ, con phố này vắng lặng. Người ta tìm tới con phố có hoa đào, hoa ban để chụp hình hay vừa nhấm nháp ly cà phê vừa ngắm hoa. Hoa của phố khoe sắc giữa ồn ào, náo nhiệt có một vẻ đẹp riêng, khác với sự im lặng phăng phắc giữa núi rừng.
Bằng lăng thay lá
Con phố này đã có từ lâu. Những ngôi nhà hai tầng cũ trầm mặc bóng người già lấp ló sau những chậu hoa hồng cổ. Nhịp điệu trầm lắng của kiến trúc như đã tạo nên nhịp sống, những tiếng còi xe cũng thưa vắng trong tiết trời cuối xuân đến nao lòng.
Thường thì năm nào cũng thế, khi hoa đã vãn, những cái đài bắt đầu ngưng đọng thành quả thì con phố này mới nảy lộc bằng lăng. Cành bằng lăng mùa đông khô khốc như củi mục, bỗng trổ lộc đỏ. Không giống sắc đỏ ào ạt của rừng phong, cành bằng lăng đỏ lạnh lùng trong tiết mưa phùn rét lại của tháng ba. Sắc đỏ xen lẫn với tiếng chim khuyên chuyền cành tìm nơi kết tổ. 
Thế rồi, những quán cà phê sách đìu hiu lại bắt đầu có khách. Những ống kính máy ảnh như bất động để bắt lấy khoảnh khắc như đứng yên của trái đất khi cành bằng lăng đỏ in trên nền ngói cũ phủ bụi mờ. Trước khi xòe tán xanh um và bung nở sắc hoa tím và kết quả cứng đanh, bằng lăng có một thời khắc lạ như thế. Nõn nà mà quyết liệt như màu của sự sống toát lên từ những vỉa hè cằn cỗi bên đường. 
Những mùa cây thay lá là một dịp người ta nhận ra sắc xuân của từng loài cây. Có loài gấp gáp vội vã nở hoa để kịp đậu quả như hoa xoài, hoa nhãn. Có loài hoa rụng rồi mới thấy nảy lộc như cây gạo. Bằng lăng có một màu lộc riêng, theo ngày tháng không xanh đậm lên bằng sự gia tăng sắc xanh mà là một phản đề ghê gớm. Lộc đỏ ối bao nhiêu, lá sẽ thẫm bấy nhiêu, phải chăng chính đối nghịch ấy như âm và dương, nước và lửa ấy đã phối kết thành một sắc tím thẫm của hoa. Màu tím mùa thi được ví như màu mực tím, màu của tháng năm học trò  hay màu của sự kiên gan bám đất cằn mà đơm hoa đều đặn mỗi mùa hạ.
Mỗi con đường đều với một sắc hoa tạo nên một dư vị của phố. Có con phố bất chợt đón xuân về trong e ấp hoa ban, có khi là màu điệp vàng, phượng vàng và cả những trầm lắng sâu đằm của hoa sữa trong se lạnh cuối năm. Hoa đã biến phố trở thành những dấu mốc thời gian. Bằng lăng dường như cũng không ngoại lệ, một sắc hoa, một con đường nhỏ, một giai điệu mùa trong tổ khúc năm tháng lắng đọng trong tâm hồn mỗi người. Và có lẽ, khi những hàng bằng lăng thay lá, một sắc đỏ của lộc non như nốt nhạc lạ kì, vút lên, giữa giai điệu xanh nền nã sẽ làm ta mãi vấn vương với phố phường…

Bùi Việt Phương