Gió mưa cuộc đời hay la sự dở dang, xa cách

Mỹ thuật - Nhiếp ảnh - Ngày đăng : 10:24, 29/09/2011

(NHN) Thơ viết trong một chiửu thu buồn, cô đơn, nhớ đến người yêu cũng đang lạnh như mình: Chiửu rồi có lạnh không em? Một manh áo mửng buồn đêm thu vử ...

Và  người là m thơ nhớ vử thời trai trẻ, trong buổi đầu gặp gỡ:

Biết em ngà y ấy chưa chồng/Xinh như hoa hậu, phải lòng mất thôi/Loanh quanh gió thổi lạc đời/Vô biên vô tận gió trời thông reo

Người yêu thì xinh như hoa hậu. Phải lòng là  chuyện tất nhiên. Nhưng không hiểu sao lại để Loanh quanh gió thổi lạc đời!, để cho đời mình như con nước chảy vèo...

Than thở vử chuyện lỡ dở, Mai Huy Trân còn nhiửu nỗi niửm:

Trời thì tròn đất thì vuông/Nhỡ nhà ng duyên phận nhỡ đường công danh/Phải đâu lên thác xuống ghửnh/Cứ như hạt cát lênh đênh biển trời

Có lúc lại thấy mình như con đò rách:

Nước thì sâu, sông thì dà i/Аò tôi rách nát chẳng ai ngó ngà ng

Cô đơn níu kéo, ám ảnh không rời, gió lạnh khiến khuôn mặt cà nh them bệch bạc. Người đọc dễ thong cảm với những lời thơ buồn nặng trĩu:

Ngõ phố cũ vẫn gầy như cũ/Gió đìu hiu thổi trắng mặt người/Vầng trăng lạnh nhìn hai cái bong/Аêm u huyửn cám dỗ chơi vơi/Tiếng vạc xé mà n đêm tỉnh giấc/Ném cô đơn vung vít lên trời...

Thu Hà  Nội (ảnh internet)

Mai Huy Trân từng một mình dũng cảm vượt qua những nỗi buồn vử ốm yếu, vử những cuộc tình chợt đến chợt đi. Sự nếm trải đã khiến cho người là m thơ có lúc bất cần đời, như thổ lộ trong bà i Nếm:

Vòng đời cát bụi ngầu mê/Ra đi nguyện ước lời thử tử­ sinh/Ngà y vử ngồi uống một mình/Tháng năm lận đận cuộc tình hợp tan/Mịt mù cát bụi đò giang/Vốc trăng nếm thử­ trăng tà n trên tay

Nếm trăng tà n trên tay là  một cử­ chỉ bất cần trước thử­ thách, dù đó là  trăng tà n... Câu thơ ngang tà n ấy, ngẫm cho kử¹, cũng chưa thoát được nỗi buồn sâu kín...

Ngô Văn Phú