Mùa hoa gạo...
Tản văn - Ngày đăng : 15:22, 17/03/2020
Những cây gạo cổ thụ ở nội thành Hà Nội, quanh khu phố cổ đang tồn tại chỉ đếm trên đầu ngón tay và vào tháng cuối mùa xuân vẫn trổ hoa đỏ rực rỡ, rất nhiều gia đình sống gần cây gạo cổ thụ như Nhà Viễn đông Bác Cổ, trước cửa Nhà hát Lớn, bên hồ Gươm hay trong làng cổ Giảng Võ.
Và những người dân, khách du lịch ngang qua những nơi đây cảm thấy ấm lòng cùng ánh mắt long lanh khi thấy màu hoa đỏ rực dưới ánh nắng mùa xuân trong sáng đến lạ kỳ... Bất chợt làm ta nhớđến câu ca dao tục ngữ “Bao giờ cho đến tháng ba/ Hoa gạo rụng xuống thì tra hạt vừng”. Từ rất xa xưa rồi, cho đến nay có chỗ còn chỗ đã chìm vào kỷ niệm, bờ bãi sông Tô Lịch, sông Kim Ngưu, sông Hồng, sông Đuống, sông Cà Lồ, sông Nhuệ, sông Đáy, sông Tích,...Và cả vùng nông thôn rộng lớn bao quanh Hà Nội cổ đều là cánh đồng rộng mênh mông trồng lúa, trồng mầu... Hoa gạo đã đi vào điển tích kinh nghiệm của nghề nông nghiệp trồng hoa mầu, bởi khi trồng vừng, trồng các loại cây họ đậu mà gieo hạt sớm hơn hoặc muộn hơn mùa hoa gạo rụng thì mùa thu hoạch sẽ thất bát, ngày xưa không có dự báo thời tiết cho thời vụ như bây giờ nên người nông dân dựa vào những cây cổ thụ vào mùa ra hoa để định vị cho quyết định gieo hạt, trồng cây nông nghiệp; cũng như trồng cây lúa vụ Đông – Xuân, người trồng lúa ngày xưa phải tính toán thời gian để làm sao khi “Lúa xuân lấp lóđầu bờ/ Hễ nghe tiếng sấm phất cờ lớn lên” bởi lúa xuân sắp vào thì con gái thì đúng vào thời gian giao mùa, nghe thấy tiếng sấm chắc chắn là có mưa rào... Khi những bông hoa gạo đỏ lự như những ngọn đuốc đang cháy rừng rực buông rơi, cũng là lúc tiết xuân se lạnh, mưa phùn ẩm ướt, trời nồm sũng nước chấm rứt và nắng xuân ấm áp bừng lên rạng rỡ trên mỗi khuôn mặt... Hình như cũng là thời điểm chúng ta giã từ những tấm khăn, áo rét mùa đông vẫn còn vương lại theo dọc mùa xuân. Nhìn ngắm những bông hoa gạo nở... Rồi tàn rơi vẫn còn nguyên sắc hồng tươi đỏ như những ngọn lửa đánh thức ta trở lại một vùng thôn quê rộng lớn nơi sinh ra, lớn lên rồi trở thành công dân Hà Nội. Ở những vùng quê ấy vẫn còn những cây gạo cổ thụ và mỗi mùa hoa gạo lại thắp lên muôn vàn ngọn lửa của tình yêu, hy vọng...Và vương vấn về những kỷ niệm ngày xưa...