Y Mùi
Thơ - Ngày đăng : 14:46, 09/07/2020
Sinh năm 1955, hiện sống và làm việc tại Hà Nội. Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội, Hội Nhà văn Việt Nam. Đã xuất bản 4 tập truyện ngắn, có nhiều thơ đăng báo Trung ương và Hà Nội.
Vắng con
Nhà vắng con mọi thứ thành thừa
Chùm chìa khóa im lìm góc tủ
Căn phòng trống không áo quần vương vãi
Mẹ một mình một bóng mình suông.
Trên đỉnh Fansipan
Mỏng manh như sợi tơ
Bé bỏng như cánh chim
Nhẹ áng mây trôi loãng gió ngàn
Nơi giao hòa giữa trời và đất
Bỗng thấy mình nhẹ bẫng bước chân
Có một người đàn bà
Có một người đàn bà
luôn giấu kỹ mặt mình
trong tất bật ngày
phấn son tung tẩy
nhàn tản.
Chiều về
lớp hóa trang vỡ vụn
chị giấu đêm vào tóc rối buông hờ.
Bên ngôi nhà đổ
Bức tường đổ
Phiến đá thề rêu mốc
Dấu chân xưa
Người ấy nơi nào?
Cỏ phủ kín
Bậc thềm hoang lạnh.
Ai một mình
Chiều vắng
Nắng chơi vơi.