Bùi Công Duy: Vợ là  điểm tựa quan trọng của tôi

Mỹ thuật - Nhiếp ảnh - Ngày đăng : 08:20, 28/02/2009

(NHN) Sau khi tạm biệt nước Nga với bao kỷ niệm, Bùi Công Duy vử giảng dạy tại Học viện à‚m nhạc Quốc gia Việt Nam. Anh mong muốn được đem những kiến thức mình đã học để cống hiến cho đất nước. Theo anh, để là m nghệ thuật thì mỗi người cần phải có niửm tin và  có khát khao thì mới có thà nh công.

- Anh đã biểu diễn violon ở nhiửu nước trên thế giới, anh thấy khả năng cảm nhận vử dòng nhạc bác học nà y ở Việt nam thế nà o?

Tôi nghĩ khả năng cảm thụ của người dân Việt Nam cũng rất tốt. Bởi vì ít nhiửu thì Việt Nam cũng có được sự đà o tạo công phu. Mặc dù không phải ai cũng hiểu được hết cái hay của tiếng đà n nhưng có nhiửu người có trình độ, họ rất khắt khe và  yêu cầu cao với người nghệ sĩ trong khi biểu diễn.

Với riêng tôi, chương trình biểu diễn ở Học viện à‚m nhạc Quốc gia tối 24/ 2 vừa qua có ý nghĩa rất quan trọng. Tôi được chơi đà n ở nơi có thể nói là  chuyên nghiệp nhất, nơi quy tụ những giáo sư hà ng đầu của Việt Nam vử lĩnh vực nà y nên tôi phải cố gắng thể hiện khả năng của mình một cách tốt nhất.

Nghệ sĩ Bùi Công Duy đang độc tấu

- Vì sao anh lại quyết định trở vử Việt Nam trong khi anh đang có một công việc rất tốt ở Nga ?

Аúng là  môi trường là m việc ở bên đó rất tốt, tôi đã sống bên đó  hơn 16 năm rồi. Giử đây tôi muốn thử­ sức ở một môi trường mới và  đã có sự chuẩn bị rất kử¹ để vử Việt Nam. Tôi muốn thử­ xem ở đây tôi có thể là m như thế nà o vì ngay bản thân mình cũng không biết khả năng của mình đến đâu và  cách là m việc của Việt Nam có khác ở nước bạn nhiửu không.

Trước kia tôi cũng nghe một số người nói rằng, là m việc ở Việt Nam còn rất nhiửu khó khăn. Tôi muốn tận mắt xem mọi người đang là m gì để thử­ thách khả năng của mình trước những trở ngại ấy. Sau những ngà y đầu bỡ ngỡ tôi đã thích nghi được. Và  khi trở lại quê hương tôi đã có một bước ngoặt lớn trong cuộc đời.

Tôi cũng mong rằng các bạn trẻ đang sống và  là m việc ở nước ngoà i cần có cái nhìn đúng đắn hơn vử đất nước. Dù trình độ phát triển của mình chậm hơn so với nhiửu nước trên thế giới do đang trong quá trình đổi mới nhưng các bạn trẻ cần tin tưởng và o tương lai của đất nước. Nếu thế hệ trẻ chúng ta cùng bắt tay nhau là m việc thì đất nước mình sẽ ngà y cà ng vươn lên mạnh mẽ.

- Chắc hẳn anh vẫn còn rất nặng lòng với xứ sở Bạch Dương?

Tất nhiên rồi, tôi còn người thân, thà y cô và  bạn bè bên ấy. Họ đã gắn bó với tôi từ nhiửu năm nay. Аất nước Nga cho tôi nhiửu thứ khiến tôi rất cảm động và  không muốn rời xa. Nhưng học cái ngà nh nà y thì cà ng học lại cà ng thấy mình không bằng ai, không thấm thía và o đâu. Tôi muốn học thêm nữa để hoà n thiện bản thân. Аến khi tôi quyết định vử nước là m việc thì mọi người đửu tôn trọng ý kiến của tôi và  mong rằng tôi sẽ đem những kiến thức mình được học để cống hiến cho đất nước. Tôi thấy đây là  một quyết định rất đúng đắn.

- Sự khác biệt vử cách dạy và  học trong lĩnh vực âm nhạc của Việt Nam và  nước Nga là  gì?

Thực ra mọi sự so sánh đửu khập khiễng. Ở Nga đã có truyửn thống từ hà ng thế kỷ nay còn chúng ta mới có khoảng năm sáu chục năm. Sự chênh lệch ấy cũng đủ thấy những khác biệt. Họ rất chuyên nghiệp, có sự đầu tư từ thế hệ nà y sang thế hệ khác nên nửn tảng vử âm nhạc của họ rất chắc. Tuy nhiên âm nhạc Việt Nam đã nắm bắt xu thế chung của thế giới vì đa số các giáo sư được du học ở Nga và  chúng ta cũng đang đà o tạo theo hệ thống chính của họ.

Mức độ tiến triển của mình chưa được bằng họ vì mình chưa có nửn tảng như thế. Bây giử mình phải là m sao để phổ bến được những kiến thức cơ bản rồi dần đến nâng cao. Cái gì hay thì mình học. Quan trọng nhất là  mình phải biết thế giới họ đang là m gì để tìm ra hướng đi đúng đắn nhất.

Bùi Công Duy tại buổi biểu diễn ở Nhạc viện Hà  Nội

- Ai là  người thà y có ảnh hưởng lớn nhất đến sự nghiệp của anh?

Có ba người ảnh hưởng đặc biệt đến sự nghiệp của tôi. Thứ nhất là  bố tôi, nhạc sử¹ Bùi Công Thà nh; thứ hai là  thà y A. Gvozdev dạy tôi hồi còn học trung cấp và  người thà y thứ ba đã dạy tôi ở đại học và  cao học là  NSND I. Bochkova. Ba người ấy đã tạo dựng nên con người của tôi và  cho tôi học hửi được rất nhiửu điửu. Ngoà i tình cảm thà y trò, tôi coi cô I. Bochkova như một người mẹ và  cô cũng coi tôi như con cái trong nhà . Có lẽ chỉ có ở nước Nga tôi mới có được những điửu tốt đẹp ấy.

Còn thà y A. Gvozdev cũng rất đáng kính phục bởi vử tà i năng và  cách là m việc. Cái mà  thà y dạy cho tôi là  ý chí để không bao giử khuất phục trước hoà n cảnh, chỉ có tiến lên và  tiến lên. Cách tốt nhất để đi đến thà nh công là  chúng ta phải là m việc và  là m việc.

- Anh muốn nhắn nhủ với học trò của mình những gì?

Các bạn trẻ phải có niửm tin, có khát khao. Là m nghệ thuật mà  thiếu đi những điửu ấy thì không thể thà nh công. Là m nghệ thuật đòi hửi người ta phải hy sinh rất nhiửu. Cũng đừng ai mong rằng mình là m cái gì cũng được mọi người đón nhận một cách dễ dà ng. Bên cạnh yếu tố may mắn thì còn phải có sự nỗ lực rất lớn của chính bản thân mình.

- Vai trò của người vợ có ảnh hưởng thế nà o đối với sự thà nh công của anh?

Vợ tôi là  một điểm tựa rất quan trọng đối với tôi. Bởi vì ai cũng cần có sự ổn định chắc chắn từ phía hậu phương thì mới yên tâm là m việc. Tôi nghĩ không chỉ riêng vợ tôi mà  cả bố mẹ, thà y cô, môi trường là m việc đửu quan trọng. Thiếu bất cứ ai, cái gì cũng không thể thà nh công. Khi mình được sự cộng hưởng của các yếu tố ấy thì tinh thần của mình thực sự hiệu quả và  mình sẽ tìm ra được giải pháp để khắc phục mọi khó khăn trong cuộc đời.

Đỗ Tập