Sám hối của một hoa khôi trại giam
Tin tức - Ngày đăng : 11:24, 11/08/2009
Trong số hà ng trăm phạm nhân nữ đang thụ án tù tại Trại giam số 6 thì Phạm Thanh H. được mệnh danh là hoa khôi. Với cán bộ phân trại 1, H. là cái tên quá quen thuộc bởi ngoà i sắc đẹp hơn người thì đây đã là lần thứ hai H. phải và o trại giam số 6 để... đi tù.
Xin không cho thì đánh
Sinh ra trong một gia đình cả hai bố mẹ đửu là những cán bộ nhà nước mẫn cán, người anh trai học hà nh giửi giang và thà nh đạt, H. thừa hưởng vẻ bử ngoà i "thanh lịch" của người con gái Hà thà nh và trí thông minh của cha mẹ, biết cách là m người trò chuyện với mình hà i lòng bằng cách ăn nói nhẹ nhà ng, cử chỉ lịch thiệp, một dạ hai vâng
H. gạt nước mắt khi nhớ lại quá khứ của mình
H. nói rằng, cô vốn học giửi, từ lớp 1 cho đến lớp 10 năm nà o cũng là học sinh tiên tiến. Vừa học khá, lại có sắc đẹp nổi trội nên khi bước và o cấp III, H. đã nhanh chóng nổi đình nổi đám trong trường. Nếu tu chí học hà nh có lẽ tương lai của cô sẽ khác xa rất nhiửu chứ không phải là những ngà y dà i ngồi bóc lịch trong trại giam. Cô có một tính cách rất quái lạ: thích dùng đồ người khác. Nhà chẳng thiếu thốn gì nhưng, H. lại thích những thứ của bạn bè.
Mà đã thích là H. "xin" chứ cũng chẳng trộm cắp gì. Xin không cho là đánh, H. nói rằng không hiểu sao cô lại gấu thế. Vử cái khoản "so găng" thì H. lại rất có... năng khiếu nên phần thắng luôn thuộc vử cô...
16 tuổi và o trại vì cườ¡ng đoạt tà i sản
Ban đầu chỉ là những cái bửm, cái kẹp tóc dần dần H. thích những thứ đắt tiửn hơn như nhẫn và ng, dây chuyửn và ng. Thích lại "xin", dĩ nhiên đồ đắt tiửn bạn không thể cho và H. lại đè bạn ra "tẩn". Những bản kiểm điểm của nhà trường, những lần bảo lãnh của bố mẹ cũng không thể thay đổi được sở thích được gọi là "quái đản" của con gái.
Trong một lần dùng đấm đá để "xin" bạn cái vòng và ng H. đã bị công an bắt với tội "cườ¡ng đoạt tà i sản".
Cái án 38 tháng tù giam đã đưa cô thiếu nữ Phạm Thanh H. và o trại giam. 16 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của một đời người, cái tuổi mà bạn bè cùng trang lứa ngà y ngà y cắp sách tới trường thì H. đã phải và o trại giam cải tạo. Bố mẹ đau lòng, thầy cô xót xa, bạn bè tiếc nuối còn H., cô chỉ biết trách ông trời đã sinh ra cho mình một tính cách "chẳng giống ai" để rồi cô phải trả giá...
Ba năm ở trại giam H. đã nhận thức được rất nhiửu điửu. H. vẫn hứa với các cán bộ ở trại cũng như bản thân mình rằng: "Sau nà y em sẽ là m một người tốt và sống thật tốt". Ngà y ra trại, cán bộ ở trại giam số 6 ai cũng mừng và chia vui cùng H. Thật sự, với vẻ đẹp trời phú và sự sắc sảo của H., cô đáng có một cuộc sống tốt hơn nhiửu chứ không phải là nơi chốn tù tội...