Bảo Anh mơ ước một gia đình hạnh phúc
Mỹ thuật - Nhiếp ảnh - Ngày đăng : 14:12, 20/11/2009
- Có vẻ như Bảo Anh rất có duyên với điện ảnh?
Tôi sinh ra và lớn lên ở ngôi là ng cổ Cự Đà . Cự Khê, Thanh Oai, một cuộc sống thôn quên dân dã. Tôi hay lên chùa giúp việc lặt vặt khi rảnh rỗi hoặc chỉ đơn giản là trò chuyện với sư thầy, rồi tham gia các hoạt động của Đoà n, xã. Gia đình tôi không có ai là m nghệ thuật, là m diễn viên lại cà ng không và thậm chí tôi học chuyên ngà nh kinh tế chứ không có liên quan gì đến điện ảnh cả.
Sau khi tốt nghiệp trường Kinh tế và có công việc ổn định, vô tình tôi đọc được thông tin vử lớp đà o tạo diễn viên truyửn hình ngắn hạn của Trường đại học sân khấu điện ảnh nên đăng kí học để thử sức mình. Sau khi tốt nghiệp khóa đà o tạo, được các thầy cô động viên, giúp đỡ nên dần dần tôi bắt đầu tham gia đóng phim truyửn hình với những vai diễn đầu tiên được khán giả biết đến là vử hình tượng người chiến sĩ công an.
- Không thể phủ nhận một điửu là thấy Bảo Anh thì ngay lập tức khán giả nghĩ tới công an?
Số lượng phim tôi đóng cũng chưa nhiửu, đa phần trong đó đửu là vai chính nhưng có lẽ khán giả chỉ nhận ra tôi qua một và i vai diễn chiến sĩ công an, đơn cử như Lê Hoà ng trong Phóng viên thử việc; Thắng trong Lật mặt. Ngoà i vai diễn công an, tôi còn và o vai chà ng ca sĩ trẻ thích hát nhạc rock có tính cách hơi lập dị trong Đội văn nghệ cụm dân cư số 6. Có lẽ do ngoại hình của tôi khá phù hợp để và o vai công an hình sự nên được các đạo diễn ưu ái khi cân nhắc lựa chọn diễn viên. Đồng ý là nhân vật công an tôi đóng là có sự trùng lặp, trước hết đó là sự tập trung cao độ khi phá án nhưng bạn thấy đấy, ở mỗi bộ phim nhân vật công an lại hiện diện với những tính cách hoà n toà n khác nhau.
- Vậy anh có nghĩ rằng sẽ là m gì đó để thay đổi không? Một vai diễn phản diện chẳng hạn?
Tôi rất yêu cuộc sống nơi thôn quê thanh bình và yêu nghử diễn. Vì yêu nghử và suy nghĩ một cách nghiêm túc, nếu đứng dưới góc độ khán giả tôi cũng sẽ chán những gương mặt quá cũ trên mà n ảnh nhử, tính chất giải trí đối với điện ảnh là rất lớn vậy thử hửi có đáp ứng được những nhu cầu đó của khán giả không khi mà nhìn mặt diễn viên đã phát chán vì số lần xuất hiện trên mà n ảnh của họ dà y đặc? Tôi muốn có thời gian ngưng nghỉ để mỗi lần tôi xuất hiện sẽ đem lại cảm giác mới mẻ khi khán giả xem phim tôi đóng.
- Nếu như vậy, sợ rằng khán giả và cả đạo diễn nữa, sẽ quên anh?
Đối với khán giả, nếu họ quên tôi thì tôi sẽ bắt đầu từ con số 0, đó cũng là một cách thử thách của tôi và có cơ hội để tôi là m mới mình đấy chứ? Còn việc đạo diễn quên mời tôi tham gia phim của họ ư? Thú thực là tôi vẫn nhận được những lời mời đóng phim nhưng không phải phim nà o tôi cũng có thể đảm nhận được. tôi đọc kịch bản và suy nghĩ kĩ hơn vử nhân vật, nếu nhân vật có tính cách lạ, hấp dẫn tôi sẽ không từ chối đâu.
- Với nghử anh đang chử đợi một vai diễn hay, còn với chuyện tình cảm của mình thì sao?
Cũng như mọi người thôi, tôi mong ước có một tổ ấm riêng, có một chốn bình yên, hạnh phúc để tôi trở vử sau mỗi ngà y là m việc. Nhưng tôi chẳng thể vội và ng, tất cả chỉ có thể chử và o duyên số thôi.
- Tiêu chí nà o cho người bạn đời của anh?
Tôi không có tiêu chí cụ thể nà o cả. Tôi sẽ cảm thấy hạnh phúc khi người bạn đời nhận được sự đồng cảm và chia sẻ với tôi trong cuộc sống bởi với nghử diễn viên như chúng tôi thì nửa kia phải có sự cảm thông sâu sắc hơn nhiửu thì mới có thể ở bên nhau.
- Cảm ơn anh vử cuộc trò chuyện.