"Xuân xuân ơi xuân đã về"

Chuyển động Hà Nội - Ngày đăng : 01:41, 29/01/2010

(NHN)Mùa xuân vử bằng những cơn mưa nhử, mưa trên phố, giăng qua các tán cây, buông cả xuống dòng người xe hối hả. Không chỉ những mầm xanh đang vươn mình bừng tỉnh mà  trong tâm hồn mỗi người dường như cũng đang dạt dà o sức sống mới cho một khởi đầu mới. Xuân ơi xuân đã vử, tiếng hát đang vang khiến lòng không khửi những nôn nao khi chợt nhận ra năm cũ đã qua gần hết và  thời khắc năm mới ở rất gần.

Một chớm xuân vử, sắc phố là  những mảnh ghép nhiửu mà u, khi rực rỡ, khi thanh tao, có khi thâm trầm lắng xuống. Có khi giữa những cơn mưa rả rích người ta thấy lọt và o một vạt nắng chiửu. Sự chuyển mùa đang qua chầm chậm nhưng cái nhịp đi đủng đỉnh ấy vẫn được đánh dấu bởi sự đổi thay nhanh chóng của thiên nhiên và  con người. Thiên nhiên nhạy cảm với mùa đã đà nh một nhẽ, với con người những ngà y giáp tết nà y là  thời điểm người ta bận rộn nhiửu nhất, hồi hộp và  mong chử nhiửu nhất.  Hồ Gươm, nước vẫn thẳm xanh và  bình yên như đặc tính vỗn dĩ của mình. Tháp Rùa đứng đấy bao nhiêu năm qua bình thản chứng kiến cảnh đất trời và o xuân và  chẳng còn gì lạ lẫm trước những quy luật của bốn mùa. Xuân chớm sang.

Phố dịu mình trong những cơn mưa, cái lạnh cuối năm khiến người ta ấm lòng hơn khi nghĩ đến cảnh xum họp gia đình ấm áp và  hạnh phúc. Аêm, tiếng mưa xuân thở đửu đửu trên lớp mái ngói, cây bà ng trụi cà nh khẳng khiu nơi góc đường cũng hé một nhà nh xanh biếc. Cái thứ hạt nhử dây dây len và o từng mạch đất sống là m nảy lên những hạt khô từ các mái ngói hay bức tường rêu. Mưa xuân, tưới lên những cánh đồng khô cằn đang chử nước. Sông Hồng đã qua những ngà y trơ cát trắng, chỉ còn những luốn cải vẫn đang bừng lên sắc và ng cuối cùng của mùa.

Mùa đông còn ngập ngừng chưa qua hết nhưng cái lạnh cắt da cắt thịt đã tan đi và  hơi ấm đang lùa và o là n không khí. Có lẽ thời điểm nà y người ta không cảm nhận sự gần gụi của tết bằng khoảng cách thời gian còn bao nhiêu ngà y mà  bằng sự đổi thay nhanh chóng trên phố phường và  trong từng hơi thở của cuộc sống. Phố rực rỡ với những ánh đèn lunh linh sáng chói, với hà ng hóa đa dạng vử sắc mà u và  kiểu dáng. Người ta xuống phố nhiửu hơn để mua sắm cho bản thân và  bè bạn. Mọi thứ đửu muốn mang trong mình một cái gì đó mới mẻ và  độc đáo trong ngà y đầu năm mới. Ai cũng muốn mình đẹp, nhà  cử­a khang trang, phố phường sạch sẽ. Trong tâm lý người Việt có quan niệm nahà  cử­a sạch sẽ quang quẻ ngà y đầu năm thì cả năm sẽ gặp nhiửu may mắn và  là m ăn phát đạt. Khắp nơi, dấu chân mùa có thể rõ nét hoặc mới chớm nhưng sự chuẩn bị rộn rà ng cho thấy xuân đã đến rất gần.

Chợ hoa là  nơi mang mùa xuân vử sớm nhất. Thời tiết đã là m cho các loại hoa nở sớm hơn, những cà nh đà o có khi nở bung, có những nụ vẫn cố ngậm mình. Lộc đã nảy biêng biếc cà nh, những cái mầm li ti thôi nhưng mang đến sức sống mạnh liệt. Những sắc mà u chen nhau xua đi cái vẻ u ám của ngà y đông cuối cùng. Cúc và ng chói chang khiến ta ngỡ mình đang lạc và o một khoảng trời thu ấm áp. Giữa tháng Chạp, e ấp một sắc đà o khiến người ta nóng lòng mong tết hơn bao giử hết. Những cà nh đà o điểm nụ chúm chím xen lẫn lộc non xanh biếc luôn thật cuốn hút. Người Hà  Nội thường chọn cắm cà nh đà o bích trong nhà .

Cây đà o được ưa thích phải có hoa đử, cánh dà y, bông to, nụ đại. Mà u đử của hoa đà o là  mà u của tà i lộc, của thịnh vượng. Tán tròn của đà o tượng trưng cho sự trọn vẹn, thà nh công. Một loại hoa nữa là  hải đường cũng được sủng ái vì mà u đử của hoa, mà u xanh của lá và  cắm cả tuần cũng không khô không héo. Những loà i hoa không tên cũng nở dù sắc mửng manh và  hương nhà n nhạt. Chúng dường như cũng muốn góp phần là m nên khung cảnh mùa xuân trọn vẹn. Lòng ta bỗng nhớ vử một là ng hoa nổi tiếng một thuở của Hà  Nội: là ng hoa Ngọc Hà  đã là m say lòng biết bao người. Ca từ trong một nhạc phẩm như gợi lại quá khứ tươi đẹp: "Là ng em là ng hoa, hoa thơm ngát bốn mùa. Hồ Tây đôi bên, trong tình yêu hoa lúa rộn rà ng. Аôi khi đó chỉ là  còn trong nỗi nhớ trong nử­a thực nử­a hư.

Có thời mà  Ngọc Hà  còn trăm loà i hoa, từ hồng, cúc, thược dược, đến violet, lay ơn, đồng tiửn đủ cả. Bị cuốn theo quá trình đô thị hóa, công nghiệp hóa của chốn thị thà nh, đất trồng hoa đã phải nhường là m nơi xây nhà , kinh doanh buôn bán. Một ngà y, bất chợt nơi góc đường một khoảng rực rỡ của gánh hà ng hoa vừa xuống phố mới thấy cái chất hoa xưa vẫn còn đây. Gần là ng hoa Ngọc Hà  có con đường  đường Hoang Hoa Thám bà y bán nhiửu cây cảnh, từ đơn giản nhất đến thanh cao và  sang trọng nhất. Con phố nhử ngà y nà y cũng trở nên tấp hập kẻ bán người mua. Ai  cũng muốn trong nhà  có chậu hoa tươi, cây cảnh đẹp là m đậm không khí xuân. Thế mới biết, trong lòng người dân thủ đô coi trọng những nét đẹp tinh thần thanh tao biết bao nhiêu. Guồng quay của cuộc sống chưa thể là m họ quên đi những giá trị tinh thần đặc trưng trong ngà y tết truyửn thống của người Việt.

Phố Hà ng Ngang, Hà ng Аường, Hà ng Buồm nhộn nhịp những sạp hà ng bà y bán bánh, mứt, kẹo, ô mai Tết. Trên Hà ng Mã rực sắc mà u các loại lịch, đồ mũ mã chuẩn bị cho ngà y tết ông công ông táo. Những cử­a hà ng cử­a hiệu tấp nập người mua kẻ bán, đời sống nhân dân giử đây được cải thiện khá nhiửu, chính vì thế cái tết cũng đủ đầy và  sung túc hơn xưa. Tất cả tạo nên một không khí tết nhộn nhịp. Thì ra trong cái lặng lẽ của thường ngà y đã ấp ủ sẵn sức bật để bung nở ra một sức sống cho năm mới.

 Nhìn cà nh lộc, người ta nghĩ đến những may mắn bình an và  một khởi đầu thuận lợi. Người thêm một tuổi, bỗng thấy bâng khuâng sao thời gian trôi nhanh nhường ấy. Nhưng có ai tự hửi, Thủ đô nà y đã bước sang tuổi thứ một ngà n, chẳng biết những chứng tích lịch sử­ một ngà n năm qua có thấy khoảng thời gian ấy đã trôi qua như một chớp mắt hay không? Và  một ngà n năm sau nữa Thủ đô không già  đi mà  đang ươm một sức vươn mới mạnh mẽ hơn. Xuân đủng đỉnh chưa đến hẳn mà  chỉ mới ghé cử­a thời gian. Trời chưa dứt hẳn cái giá nhưng ai bảo Hà  Nội chưa đón một chớm xuân. Phố lên sắc phố, hoa trổ mà u hoa, giữa những ngà y tháng chạp, mơ vử một mùa xuân tươi xanh và  ấm áp chẳng còn xa...

Hải Trang