Lá thư của "gái gọi" thèm khát một đứa con
Tin tức - Ngày đăng : 18:08, 01/04/2010
8 năm chắp bút nối những yêu thương đến mọi người, có rất nhiửu kỉ niệm buồn vui được chia sẻ, và tôi đã viết tất cả hơn 1.000 lá thư tình yêu như thế. Không phải tất cả mọi nhu cầu viết thư thuê tôi đửu viết, đã có những lá thư được thù lao rất lớn nhưng cũng có những lá thư dốc hết gan ruột ra để viết, để nhập tâm cảm xúc thì không lấy một đồng công nà o. Lá thư giãi bà y những khao khát yêu thương thầm kín của một cave chính hiệu đã khiến tôi cảm động và không nhận thù lao, Khởi Nguyên bộc bạch.
Anh kể: Ngà y đầu tiên của trận lũ lịch sử ở Hà Nội, tôi được nghe tâm sự của một cô gái từng là gái gọi và nhử tôi viết thư gửi đến một chà ng sinh viên nọ. Hai thứ đó đửu dữ dội, đửu là những trận cuồng phong có sức mạnh khủng khiếp, thôi thúc tôi, dấy lên trong tôi những cảm xúc mãnh liệt.
Khởi Nguyên (SDT: 0972xx3232): Tôi có nhiửu kỉ niệm buồn vui được chia sẻ sau 8 năm chắp bút.
"Anh ơi, hãy cho em một đứa con"!
"Hà Nội, ngà y 4/11/2008.
Anh của em,
Hửi ngà y mai trên nẻo đường phía trước
Có bầu trời tửa ánh nắng bình minh
Hay chỉ hoà ng hôn với một mình
Bước trong đêm biển đời giông tố... (Một mình, tác giả: Khởi Nguyên - PV)
Khi thà nh phố lên đèn, bữa cơm tối ấm áp quây quần bên nhau đến với mọi gia đình thì cũng là lúc công việc mưu sinh kiếm sống của em mới bắt đầu. Giử nà y bên trang sách, anh cũng đang say sưa với những bà i toán khó rối bời. Gác lại một chút nhé, có rất nhiửu điửu em cần tâm sự với riêng anh!
Thế là tháng 11 rồi anh nhỉ? Những cơn mưa trái mùa liên tiếp những ngà y qua, cả thà nh phố chìm trong biển nước ngập lụt mọi nhà . 4 năm sống giữa thủ đô hoa lệ, nhộn nhịp và hối hả, có lẽ đây là khoảng thời gian lặng lẽ và chậm chạp nhất của em.
Anh biết không? Khi mà lúc nà y mọi người, mọi nhà đang gồng mình chống chọi với lũ, vượt qua trận lụt lịch sử cũng là lúc em nhận ra cuộc sống của mình thật tẻ nhạt, em hoang mang. Ngồi đây, em lo sợ và xót xa cho phận gái nhan sắc mà bạc mệnh. Em hận chính mình, em hận cuộc đời không lối thoát. Hình ảnh vử anh bỗng chớp sáng trong tâm trí em! Biết đâu suy nghĩ bất chợt nà y sẽ là m thay đổi cuộc đời em?
Ngồi đây, em lo sợ và xót xa cho phận gái nhan sắc mà bạc mệnh. Em hận chính mình, em hận cuộc đời không lối thoát (Ảnh minh họa)
Ba năm sống cùng khu trọ nghèo nà y đã có biết bao kỉ niệm buồn vui, đã cho em gặp anh để em xóa đi cái mặc cảm, thân phận của một đời gái gọi.
Tốt nghiệp cấp III, nghà nghèo đông con, giấc mơ trở thà nh một sinh viên đại học đã quá xa tầm tay của em. Rời mảnh đất Thanh Hóa, em mang một khát vọng đổi đời ra Hà Nội mà trong đầu tất cả chỉ là con số 0. Sự cám dỗ của cuộc sống thị thà nh, cô bé nhà quê như em nhanh chóng bị khuất phục.
Ban đầu, em chỉ phụ giúp cho một cửa hà ng kinh doanh rau sạch, khuôn mặt thơ ngây, đôi mắt biết cười đã gây ấn tượng với một vị khách thường xuyên mua hà ng. Nhìn bà ấy cũng phúc hậu, bà bảo bà cần một người trông quán cà phê. Yên tâm đi, lương cô trả 2 triệu một tháng, quần áo đẹp mặc cả ngà y...".
Em đã giật mình vì số tiửn lương cao ấy, không chần chừ em nhận lời luôn. Chính từ đây, vết xe đổ cuộc đời em cũng bắt đầu. Em nhanh chóng trở thà nh một món hà ng đắt giá, một viên ngọc của quán cà phê Hương Đồng.
Có tiửn, cộng với chút vốn sống và bản lĩnh trong cuộc đời, giử em không còn bị phụ thuộc và o ai nữa. Em thoát thân ra khửi chốn lầu xanh đó, chính từ đây, em đã gặp anh. Cái khu trọ chỉ toà n sinh viên ấy, em cũng sớm ngụy trang cho mình là một sinh viên tại chức (học buổi tối). Gặp anh, quen anh có lẽ chỉ giải thích bằng một chữ duyên!
Em cũng đã thấy như mình thân quen tự bao giử! Anh cho em lòng tin và sự chân thật!
Có lẽ đến bây giử, anh vẫn không hiểu tại sao là em vẫn chưa nhận lời yêu anh? Mặc dù, anh đã là m tất cả, cố gắng tất cả để có được trái tim em. Nhưng anh có biết không? Trái tim em còn yêu anh hơn anh tưởng rất nhiửu. Em yêu và tôn trọng anh nên em không thể lừa dối anh, lừa dối tình yêu đầu đời của anh.
Anh ơi, em cần có một đứa con và không ai khác chỉ có anh mới giúp em là m được điửu đó (Ảnh minh họa)
Nhiửu lúc trong cơn say, em đã nghĩ đến anh, muốn có một tình yêu thực sự với anh. Nhưng khi tỉnh lại, em thấy mình thật quá ích kỷ, em không xứng đáng với tình yêu ấy.
Giử đây, em thấy mình phải tỉnh ngộ để vượt qua cám dỗ cuộc đời nà y. Em không thể buông xuôi hay trốn chạy. Và em đã nghĩ đến anh...
Sợ nói ra điửu nà y sẽ gây sốc cho anh, là m anh bị tổn thương. Nhưng anh ơi, em cần có một đứa con và không ai khác chỉ có anh mới giúp em là m được điửu đó.
Anh hãy giúp em! Có một đứa con sẽ là m cho em thay đổi tất cả, em muốn đi một nơi thật xa để lập nghiệp. Một nông trường đã nhận lời em và o là m việc, lúc đó em sẽ có lòng tin và o cuộc sống, và o cuộc đời mình. Bởi, ở đời nà y không có bước đường cùng, mà chỉ có những ranh giới, điửu cốt yếu là vượt qua được ranh giới ấy, phải không anh?
Và anh chính là người cho em động lực để vượt qua ranh giới mong manh nà y.
Anh ơi, em cần một đứa con... tha thiết cần một đứa con...
Ký tên: Em không còn là em của những ngà y xưa ấy".