Ngà y Gia đình Việt Nam 28/6: Thật hạnh phúc khi ta có gia đình
Tin tức - Ngày đăng : 11:54, 28/06/2010
Giọt nước mắt gia đình
Ngay sau khi em Nguyễn Văn Đạt, học sinh lớp 10A9 Trường THPT Cổ Loa, bị bạn đánh chết trước cổng trường trong ngà y bế giảng, một bạn đọc nhử tuổi đã cho tôi: "Đọc tin Nguyễn Văn Đạt bị đánh chết, in trên báo, cháu đã bật khóc. Cháu thương bạn ấy quá. Hình như bạn ấy mồ côi cha mẹ. Cháu cũng mồ côi cha mẹ. Ngà y khai trường và ngà y bế giảng bố mẹ thường cùng các con đến trường, chỉ cháu là không có ai đến cả. Con mồ côi thui thủi một mình, ngay cả trong lễ bế giảng. Và cũng chỉ con mồ côi mới bị đánh chết thương tâm như thế.
Mấy lời của bạn đọc nhử tuổi nà y đã buộc tôi phải đến xã Dục Tú, huyện Đông Anh, Hà Nội để tìm hiểu thêm vử Đạt. Hóa ra Đạt không mồ côi mà còn cả hai bố mẹ. Nhưng bốn ngà y trước, bố Đạt bị tai biến mạch máu não và phải và o viện cấp cứu. Còn mẹ Đạt thì mấy năm nay bị chứng tâm thần phân liệt, lúc nhớ, lúc quên, lúc khôn, lúc dại. Trong bệnh viện, bố Nguyễn Văn Đạt nói: "Nếu tôi không bị tai biến thì hôm đó con trai tôi không bị chết". Hai dòng nước mắt của bố Đạt lặng lẽ trà o ra, ướt thẫm cả áo gối.
Một lần đi ăn phở sáng, thấy phở ngon, tôi mua thêm một bát mang vử nhà . Người đà n ông ngồi cùng bà n với tôi hửi: "Bác mua vử cho bác gái phải không?" Tôi gật đầu. Người đà n ông kia nói tiếp: "Bác là người hạnh phúc, còn có vợ để mang quà vử là rất hạnh phúc. Tôi giử có miếng ngon cũng chỉ ngồi nuốt một mình. Nhà tôi mất rồi! Có nhà , có con mà không có vợ nữa thì cũng không phải là gia đình. Vợ mất tôi thà nh đứa mồ côi. Một giọt nước to trong vắt trà o ra từ khoé mắt người đà n ông ấy.
Cái tổ chim không có giữa bầu trời
Thật hạnh phúc khi chúng ta có gia đình. Và thông minh nhất, khôn ngoan nhất là những người biết gìn giữ niửm hạnh phúc đó. |
Tôi mồ côi bố năm 3 tuổi. Mẹ tôi ở vậy, lam lũ nuôi tôi lớn khôn. Những buổi hoà ng hôn ra đứng đầu là ng ngóng mẹ, tôi thường bắt gặp những cánh chim chiửu mải miết bay vử tổ. Loà i chim rất yêu bầu trời bao la nhưng nó cũng biết cái tổ của nó không có giữa bầu trời. Còn con người thì quá biết sự vô giá của tổ ấm gia đình. Nhà giáo dục học nổi tiếng người Mử¹ - Tiến sĩ Dan Davenpor viết rằng: "Tình trạng gia đình ảnh hưởng đến sự thà nh công trong tương lai của con cái nhiửu hơn bất cứ yếu tố nà o khác, kể cả chủng tộc, thu nhập và học vấn của cha mẹ". Nhà khoa học nà y đã đi điửu tra vử tình trạng những đứa trẻ bị tan vỡ gia đình trong toà n nước Mử¹ và cho chúng ta một bản thống kê ai đọc cũng giật mình. Những đứa trẻ trong các gia đình bị tan vỡ tự tử nhiửu gấp 5 lần, bử nhà đi lang thang gấp 32 lần, bị đưa và o viện tâm thần nhiửu gấp 9 lần, và o tù nhiửu gấp 10 lần...
Tất cả mọi vĩ nhân, mọi anh hùng đửu được sinh ra và lớn lên trong cái nôi gia đình. Gia đình tồn giữ đạo lý muôn đời. Gia đình là nơi mỗi chúng ta còn mãi, kể cả khi chúng ta không còn tồn tại trên dương thế.
Vô cùng trân trọng những ông bố, những bà mẹ cuối ngà y tất bật đến trường đón con, để trẻ thơ không bị mặc cảm mồ côi. Đưa đón trẻ là một công việc mang đậm dấu ấn tâm hồn mà những người lái xe ôm và các ô sin không thể thay thế được.
Vô cùng trân trọng những con người biết gìn giữ mái ấm gia đình như giữ con ngươi của mắt mình, biết sống cho nhau, sống vì nhau và sống xứng đáng với nhau. Chỉ cần ích kỷ thêm một chút, ít bao dung độ lượng một chút là gia đình có thể bị tan vỡ và đó là tai hoạ lớn nhất của mỗi cuộc đời.