Thẩm phán rơi nước mắt trong vụ con rể sát hại mẹ vợ

Tin tức - Ngày đăng : 21:44, 19/04/2011

(NHN) Nạn nhân, một cụ bà  68 tuổi đã bị sát hại dã man bởi bà n tay của chính người con rể cũ mà  bà  yêu thương như con đẻ. Nhưng khi ra tòa, những người con của cụ không những không nhận bất cứ một đồng tiửn bồi thường nà o mà  còn nhiửu lần đứng lên xin quý tòa khoan hồng cho bị cáo...

Lương Trọng Nam cúi đầu khóc sau khi bị tuyên án tử­ hình

Lương Trọng Nam cúi đầu khóc sau khi bị tuyên án tử­ hình.

Tấm lòng vị tha, nhân hậu của gia đình người bị hại đã khiến tất cả những người tham dự phiên tòa xúc động. Không chỉ một mình bị cáo bật khóc nức nở, chắp tay tạ ơn gia đình người bị hại mà  ở dưới phòng xử­, còn có nhiửu người rơi lệ. Ngay cả bà  Trần Thị Аông Bích, thẩm phán, chủ tọa phiên tòa cũng nghẹn ngà o lấy khăn lau nước mắt.

Người cảnh sát là m nhiệm vụ dẫn giải bị cáo nói rằng, đã nhiửu năm là m việc tại Tòa án, đã chứng kiến nhiửu phiên tòa nhưng đây là  một phiên tòa đặc biệt khi mà  thay vì phẫn nộ, căm hận, gia đình người bị hại đã vị tha cho kẻ giết người...

Lương Trọng Nam trú tại tổ 5, phường Tương Mai, quận Hoà ng Mai, Hà  Nội năm nay 39 tuổi nhưng đã có 16 năm ở tù. Hai mươi tuổi, Nam kết hôn với chị Lê Thị Huệ và  sinh được một đứa con trai. Một năm sau thì Nam đi tù 12 tháng vử tội cố ý gây thương tích. 24 tuổi, Nam phạm tội trộm cắp và  bị đi tù 3 năm. Ra tù, ít lâu sau, Nam lại phạm tội. Lần phạm tội thứ ba nặng hơn, Nam bị xử­ tù 12 năm vử tội cướp tà i sản.

Trong thời gian Nam thụ án, tình cảm vợ chồng phai nhạt. Chị Huệ bử Nam đi bước nữa và  sinh tiếp một bé gái. Аứa con trai chung với Nam cũng vì thế mà  không ở cùng mẹ, vử sống với bà  nội.

Аầu năm 2010, Nam được ra tù, vử nhà  với mẹ và  con trai. Lúc nà y, Nam và  chị Huệ mới chính thức ra tòa là m thủ tục ly hôn.

Nhưng đó là  chuyện của Nam và  chị Huệ. Còn đối với gia đình bà  Sang, mẹ đẻ của chị Huệ thì Nam vẫn được coi như con rể, dù rằng đã là  rể cũ. Chị Lê Thị Trâm, con gái lớn của bà  Sang nói trong nước mắt: "Mẹ tôi quý Nam còn hơn con đẻ. Chị em tôi cũng vẫn đối xử­ với Nam thân tình như ngà y xưa khi Nam và  Huệ còn là  vợ chồng". Bản thân Nam cũng thừa nhận, sau khi ra tù, dù hai vợ chồng đã đường ai nấy đi nhưng Nam vẫn thường xuyên qua lại nhà  bà  Sang chơi, gặp bữa thì ăn cơm, có việc gì thì xắn tay và o là m như vẫn là  con trong nhà .

Ngay trước ngà y xảy ra vụ án mấy ngà y, khi chị Trâm bị ốm phải và o bệnh viện khám bệnh thì chị cũng tin tưởng nhử Nam chở đi. Cả gia đình nhà  bà  Sang không ai xa lánh Nam dù khi ấy Nam đã mang trên mình 3 tiửn án, vừa mới ra tù, không nghử nghiệp, không tiửn bạc. Ngay cả bé gái con riêng của chị Huệ với người đà n ông khác trong lúc Nam đi tù khi ấy đã theo mẹ vử sống tại nhà  bà  Sang, khi Nam xin phép muốn đón vử nhà  mình dự sinh nhật của con trai Nam, gia đình bà  Sang vẫn tin tưởng Nam mà  đồng ý.

Không có bất kử³ một mâu thuẫn nà o ẩn giấu trong mối quan hệ của Nam với gia đình người vợ cũ trước ngà y xảy ra vụ án. Ấy thế nhưng, trưa ngà y 10-7-2010, khi Nam xuất hiện tại nhà  bà  Sang thì chuyện đau lòng đã xảy ra.

Sau nà y, Nam khai với Cơ quan điửu tra rằng, trưa ấy Nam đạp xe xuống nhà  bà  Sang không phải để chơi như mọi khi mà  mục đích để tìm vợ cũ. Cho dù hai người đã ly hôn nhưng đứa con trai chung vẫn là  sợi dây rà ng buộc. Nam cho rằng vợ cũ xao lãng việc chăm lo cho con đã lâu, nay sắp đến ngà y sinh nhật con, Nam muốn tới nhắc nhở chị quan tâm đến con nhiửu hơn.

Nhưng lúc đó chị Huệ đi vắng. Ở nhà , chỉ có mỗi mình bà  Sang. Vẫn như mọi khi, bà  Sang mở cử­a cho Nam và o, pha nước cho Nam uống và  trò chuyện bình thường. Không gặp được chị Huệ, Nam đem câu chuyện lẽ ra phải nói với vợ cũ để nói với bà  Sang. Nam còn nói rằng, hai vợ chồng Nam ra cơ sự nà y thì người khổ nhất là  đứa con và  Nam vì thế rất muốn được nối lại tình cảm với vợ cũ.

Bà  Sang cũng đồng tình chỉ với một điửu kiện, nếu hai vợ chồng tái hôn thì bà  sẽ nuôi bé gái con riêng của chị Huệ, chỉ cần mỗi tháng Nam gử­i cho bà  300 nghìn đồng tiửn nuôi cháu. Không chấp nhận, Nam bực bội sẵng giọng với bà  Sang: "Thế thì tôi đi vử". Nghe vậy bà  Sang cũng bực tức đáp lời: "Thế thì đừng bao giử xuống đây nữa", nói đoạn bà  Sang đứng lên đi ra cử­a, Nam cũng đứng lên đi theo.

Khi bà  Sang đi đến phòng ở gầm cầu thang, Nam thấy gần đó có con dao nhọn liửn vơ vội rồi bất ngử dùng tay trái siết cổ bà  Sang, tay phải cầm dao cứa cổ nạn nhân là m nạn nhân tử­ vong tại chỗ.

Gây án xong, Nam đi xe đạp vử nhà . Аến khoảng 14 giử cùng ngà y, bé gái con riêng của chị Huệ chơi ở hà ng xóm vử nhà  phát hiện bà  Sang nằm bất tỉnh trên vũng máu đã hoảng sợ thét lên chạy đi gọi hà ng xóm.

Còn vử phần Nam, sau khi gây án, thấy áo mình dính nhiửu máu, Nam đã cởi bử và  mở tủ lấy bừa một chiếc áo phông của con trai bà  Sang mặc và o rồi bình tĩnh đạp xe trở vử nhà . Buổi chiửu cùng ngà y, khi Cơ quan Công an còn đang tiến hà nh các biện pháp nghiệp vụ để truy tìm thủ phạm thì Nam đã chủ động tới xin được tự thú vử tội ác của chính mình.

Аó là  tất cả những gì được thể hiện trong bản cáo trạng và  cơ bản thống nhất với lời khai của bị cáo tại phiên tòa. Nhưng con gái lớn của bà  Sang, đại diện hợp pháp cho người bị hại thì tử ý không tin những điửu Nam khai vử nguyên nhân dẫn đến hà nh động tội ác.

Chị nói rằng, mẹ chị vốn là  người tốt bụng, là nh hiửn. Mẹ chị chưa bao giử xin tiửn bất cứ người con nà o trong gia đình dù tất cả các con đửu đã trưởng thà nh. Hơn nữa, xưa nay việc nuôi bé gái con riêng của chị Huệ cũng do mấy chị em gái trong gia đình chung tay góp sức mà  không phiửn đến đồng tiửn của mẹ. Vì vậy, chị không tin việc mẹ chị đòi Nam chu cấp mỗi tháng 300 nghìn đồng tiửn nuôi bé gái con riêng của chị Huệ.

Sau phần thẩm vấn buổi sáng, đến buổi chiửu, trước giử phiên tòa tiếp tục, chị đã khuyên Nam hãy thà nh khẩn, hãy trung thực khai rõ nguyên nhân dẫn đến cái chết thảm của mẹ chị. "Thời điểm ấy, mọi chuyện thế nà o chỉ có em và  mẹ biết. Giử mẹ đã chết rồi, chỉ còn một mình em. Chị muốn em hãy trung thực để linh hồn bà  thanh thản và  chị cũng đỡ đau lòng", chị nói trong ầng ậc nước mắt.

Nhưng Nam không khai khác. Nam vẫn một mực khẳng định chuyện bà  Sang đòi tiửn là  có thật và  nói rằng ngay bản thân Nam cũng không hiểu vì sao lại xuống tay tà n ác đến vậy với một người hà ng ngà y vẫn tốt với Nam. Ngay từ khi phiên xử­ bắt đầu, Nam luôn nói rằng mình có lỗi, mình là  người mất nhân tính, mọi lỗi lầm là  do Nam gây nên. Nam biện bạch, có thể vì lúc đó Nam vẫn còn say do uống rượu lúc ăn sáng...

Nhưng cho dù vậy thì những người con của bà  Sang vẫn vị tha với Nam dù họ hoà n toà n có quyửn căm phẫn Nam, có quyửn đòi "mạng đổi mạng" như trong các vụ án tương tự. Thậm chí, trong vụ xét xử­ Vũ Thị Kim Anh, kẻ giết người tình trên xe Lexus, thì gia đình người bị hại không chỉ ném vử phía bị cáo những lời thóa mạ mà  ngay cả cha mẹ Kim Anh, khi kết thúc buổi xét xử­ đầu tiên đã phải run rẩy rời khửi Tòa án trong hà ng rà o bảo vệ của lực lượng cảnh sát bởi sự căm phẫn của gia đình người bị hại không chỉ nhằm riêng và o Kim Anh.

Nếu như trong phiên tòa xét xử­ Nguyễn Аức Nghĩa, bà  mẹ đau khổ của Nghĩa đã nhiửu lần chắp tay xin ông Ba, cha đẻ cháu Phương Linh hãy thương bà  mà  xin tha cho Nghĩa thì trong phiên tòa nà y, phía gia đình Nam không cần có bất kử³ sự van xin nà o mà  những người con của bà  Sang vẫn nhiửu lần đứng lên xin Tòa cho Nam cơ hội được sống để đứa con trai của Nam cũng là  cháu ruột của họ còn có cơ hội được thấy cha. Số tiửn là m đám ma cho bà  Sang, theo gia đình tốn khoảng 40 triệu đồng nhưng các con của bà  sau cùng cũng đã thống nhất không yêu cầu bị cáo phải bồi thường.

Ngay cả khi ông Lương Trọng Quang, anh trai lớn của bị cáo tại phiên tòa tha thiết được hỗ trợ tiửn là m đám tang cho gia đình người bị hại bằng toà n bộ số tiửn ông mang theo trong người lúc đó là  15 triệu đồng và  luật sư của bị cáo - bà  Nguyễn Phương Nam - lúc đó đã sẵn sà ng giấy bút cho hai bên là m giấy trao - nhận. Nhưng các con của bà  Sang cũng vẫn không. Chị Trâm, đại diện cho các con của bà  Sang nói với ông Quang rằng, khoản tiửn đó coi như họ đã nhận nhưng cho lại Nam để nuôi con. Giữa họ và  Nam vẫn còn có một sợi dây máu mủ là  đứa con trai Nam cũng là  cháu ruột của họ.

Аầu giử xét xử­ buổi chiửu, Nam được dẫn giải tới phòng xử­ nử­a tiếng trước khi Hội đồng xét xử­ tiếp tục là m việc. Các con của bà  Sang đến từ rất sớm, rầu rĩ đứng chử ngoà i hà nh lang Tòa án. Khi Nam được dẫn giải qua đây, hai bên gặp nhau, đứng đối diện ở một khoảng cách rất gần mà  lực lượng bảo vệ phiên tòa không cần phải sử­ dụng bất kử³ một biện pháp bảo vệ nà o. Nam một lần nữa chắp tay "xin các chị cho em được sống".

Người con gái cả của bà  Sang tiến gần với Nam thêm chút nữa, nói mà  như khóc: "Аằng nà o mẹ cũng mất rồi, em là m ác em sẽ day dứt lương tâm. Còn chị, chị sẽ xin Tòa cho em". Các con của bà  Sang theo Nam và o phòng xử­, họ ngồi vây quanh Nam. Khi ấy Nam khóc và  họ trong suốt cuộc trò chuyện ấy, tuyệt nhiên không lăng mạ Nam mà  vẫn gọi Nam là  "em" và  xưng "chị".

Cuối buổi chiửu, sau phần luận tội của vị đại diện Viện Kiểm sát, trước khi Tòa nghị án, khi được bà y tử yêu cầu, nguyện vọng, các con của bà  Sang vẫn xin Tòa khoan hồng cho Nam. Trước tấm lòng vị tha, bao dung của gia đình người bị hại, Nam lại một lần nữa bật khóc và  từ vị trí tác nghiệp gần Hội đồng xét xử­ tôi nhìn thấy bà  Đông Bích, thẩm phán chủ tọa phiên tòa cũng lấy khăn lau nước mắt...

Nhưng cuối cùng thì bởi tội ác quá dã man mà  Lương Trọng Nam vẫn bị tuyên án tử­ hình. Cho dù, trong suốt cả phiên tòa nhiửu lần Nam nói lời ân hận và  thú nhận, ngay sau khi gây án, trên đường đạp xe vử nhà , Nam đã biết rằng tội ác của mình là  khủng khiếp. Nhưng, bản án tử­ hình là  cái giá phải trả thích đáng với tội ác.

Sau khi Tòa tuyên án, Nam ôm mặt, gục đầu nức nở. Không giống với các vụ án tương tự, nán lại ở bên Nam lúc nà y trong phòng xử­ không chỉ có gia đình bị cáo mà  còn có cả gia đình người bị hại. Các con gái của bà  Sang an ủi Nam như với một người thân: "Em đừng suy sụp, các chị sẽ là m đơn xin tha tội chết cho em". Tôi nghe giọng nói của họ dường như nghẹn lại. Nam ngẩng lên, nước mắt già n giụa, chắp tay tạ ơn thêm một lần nữa.

CAND