Sóng lặng
Truyện - Ngày đăng : 12:07, 14/11/2011
Cái nguýt dà i cùng những lời mơn trớn theo đôi cánh tay trần vòng qua cổ Lái kéo anh ta lên tầng hai ngôi nhà san sát những gian buồng giống nhau . Lái hơi ngỡ ngà ng trước vẻ dạn dĩ của cô bé mà anh ta ngử ngợ như đã gặp ở đâu.... Khi đỉnh điểm của cơn hứng tình nghiêng vử bên kia triửn dốc, Trần Văn Lái mới nhìn ngắm kử¹ cà ng khuôn mặt và vóc dáng của cô bé đang thiêm thiếp cạnh mình. Những lời mơn trớn điêu xảo và cái từ đô đốc của em dắt anh ta trở vử với lần gặp gỡ mấy tháng trước.
...Chiửu tím dần hai bên triửn sông.Cánh thủy thủ đến phiên nghỉ đã dời tà u lên bử. Nhóm trực đêm đang hò hét quanh bộ bà i sát phạt nhau dưới khoang nghỉ. Trần Văn Lái trưởng tà u SC03 thả mình trên chiếc ghế mây nhìn mơ mà ng ra khoảng sông nước đang xám lại. Mùa nà y chiửu đến hơi nước dắt díu nhau đùn lên dan dan thà nh từng lớp trôi lững lử. Một và i cánh chim đơn lẻ vử tổ muộn giật mình chao nghiêng đầy vẻ tần tảo.Muỗi tụ thà nh từng đà n lớn đen xì xoay đảo trên mặt sông ...Đang chìm đắm trong cảnh hoà ng hôn hoang hoải ấy chợt Tuyển Lé sáp đến sau lưng. Tay thuyửn viên láu cá nổi tiếng Đông Gioăng kè và o tai Lái thì thọt : quán Nhất Dạ có mấy bông hoa nhử hết ý, em lên tuyển cho anh một đứa nhá. Lái nhếch mép. Chỉ cần thế, nhoáng cái Tuyển Lé đã mất dạng sau cầu tầu...
Chắp nối được những mẩu ký ức , Lái mỉm cười vui vui vì cô bé nà y vẫn nhớ mình, vẫn nhớ cái đêm cô ta theo Tuyển Lé xuống cái ca bin hôi xì mùi dầu mỡ và lủng củng đồ nghử của con tầu sáu tháng trước. Cô bé thẽ thọt nhắc lại những lời tán tỉnh , hứa hẹn mà anh ta gieo rải khắp hai bên triửn sông mỗi khi con tầu của anh ta neo đậu lại. Cuộc sống giang hồ tạo cho Lái một sức vóc hiếm có. Người như đô vật, cơ bắp săn cuộn và cái lối tán tỉnh lì lợm, liửu mạng khiến đà n bà vừa sợ vừa thích thú. Trừ những ngà y neo lại để nhận hoặc trả hà ng , đêm đêm trên hải trình, khi các thuyửn viên lăn ra ngủ chỉ còn Lái và con tầu như con quái vật lầm lũi bươn bải trong đêm tối. Dòng sông khi ấy trở nên rộng mênh mông, bí hiểm và ẩn chưa biết bao bất trắc. Trần Văn Lái đã quen và dạn dĩ. Đời Lái cũng là một con tầu trải biết bao thử thách, bầm dập. Hắn đã lang chạ với cơ man đà n bà hai bên sông anh ta nhớ là m sao nổi từng con bướm đêm đậu và o đời mình. Vậy mà đêm nay ...Thả từng vồng khói thuốc tròn vo bay lên trần nhà , thư thoảng liếc con bướm đêm đang say giấc, chợt Lái nghe tiếng bước chân hối hả ngoà i hà ng lang ngôi nhà chứa:
- Anh Lái ơi có chuyện lớn rồi...
Tiếng đập cửa cùng giọng nói hấp hả của Tuyển Lé. Ra hiệu cho Mộng Mơ mặc quần áo và o, Tuyển xốc lại trang phục ra mở cửa:
- Có chuyện gì vậy?
- Tầu chìm rồi. Anh vử ngay đi.
Một sợi thép xuyên dọc sống lưng Lái. Mất tầu đối với người là m nghử sông nước chẳng khác trời sập trên đầu. Nhưng dường như vẫn ý thức được mình đang ở đâu. Lái móc ví ném lại cho Mộng Mơ sấp tiửn bo rồi hấp hả cùng Tuyển Lé phóng như bay xuống cầu thang của ngôi nhà chứa.
Bến đỗ của con tầu hiện ra một vạt bãi ướt sũng. Cái cơ thể kửnh cà ng của nó nằm trong một tư thế rất khó coi. Nước đã trà n và o hầu hết các khoang. Cánh thuyửn viên đang hò nhau khuân những bao gạo chưa bị ướt lên doi cát khô sát bử. Một và i người dân trong xóm cũng tham gia.Đồ đạc, hòm xiểng, dây dợ... vứt ngổn ngang trên bãi. Trần Văn Lái nghiến răng trèo trẹo. Hắn soi đèn pin và o sợi dây cáp neo tầu bị đứt sơ tớp. Nhìn bao quát bến đậu và con tầu hắn nhận ra ngay nguyên nhân tai nạn. Gằn giọng Lái bảo :
- Lại cả đây.
Và i tiếng suýt xoa. Có cả tiếng khóc thút thít của mấy thuyửn viên trẻ.
- Thôi tạnh mẹ nó đi. Tiếc của thì bà n cách mà lấy lại. Khóc với than như đà n bà ích đ... gì.
Cánh thuyửn viên đang hoang mang tĩnh trí trở lại trước thái độ và lời nói cứng rắn của Lái.
- Các cậu có biết vì sao tầu lật không? Lừ mắt nhìn khắp lượt đám thuộc hạ đang lo lắng, sợ sệt- thủy triửu xuống, nước rút mạnh, không kịp nới cáp . Hiểu chửa? Lỗi nà y hoà n toà n thuộc vử chúng ta. Hở ra là chết hết hiểu chửa. Tối qua những đứa nà o ở lại trông tà u?
- Dạ, là bốn chúng em ạ. Khuya khuya thấy tầu lắc mạnh bọn em chạy ra thì cáp đã căng quá không tà i nà o tháo được nữa.
Trần Văn Lái cúi gằm mặt. Hắn biết lỗi nà y trước hết thuộc vử hắn. Chọn điểm neo đậu không tính đến ảnh hưởng của thủy triửu. Cả thuyửn trưởng, thuyửn phó đửu lên bử chơi bời trác táng. Mấy cậu thuyửn viên trực đêm thì say mê bà i bạc sát phạt nhau dưới khoang, không có ai kiểm tra con nước và nới cáp kịp thời...Hơn trăm tấn gạo, con tầu, tà i sản riêng thế là đi tong.Chợt anh ta hửi :
- Số gạo bốc lên bãi là bao nhiêu?
- Độ ba tấn anh ạ. Trên tầu cũng còn khoảng và i chục bao khô nữa.
- Thôi bây giử tôi nói với tất cả anh em thế nà y- Giọng Trần Văn Lái bỗng chùng xuống , tử tế - Tai họa nà y đửu là do chúng ta gây ra. Muốn bên Bảo hiểm bồi thường chỉ còn một cách nhưng tất cả chúng ta phải đồng lòng như một.
Sóng lặng (minh họa của Vũ Khánh)
- Vâng. Tất cả đửu theo sự chỉ đạo và sắp đặt của anh.
- Ngà y mai cả tầu sẽ ký và o đơn trình bầy lý do khách quan là m tầu lật. Đây là tai nạn rủi ro .Địa hình bến đậu quá phức tạp. Nước thủy triửu rút quá nhanh. Tất cả anh em trên tầu đã l;à m hết sức nhưng không cứu được tầu. Đử nghị công ty Bảo hiểm bồi hoà n thiệt hại.
- Vậy còn số gạo nà y. “ Tuyển Lé chen và o - Nếu họ hửi vì sao còn thì giử bốc gạo lên bử ?.
- Cậu phụ trách một nhóm anh em chở số gạo đó và o gửi trong dân. Ai biết chuyện tầu chìm thì gặp riêng họ nhử họ xác nhận nguyên nhân như chúng ta báo cáo. Tặng cho mỗi người hai chục cân. Số còn lại trên tầu dấn cho chìm hết đi. Cậu Trâm lặn xuống rạch và i chục bao cho gạo chảy ra ngoà i là ổn.
Tốp thuyửn viên há hốc mồm nghe kế hoạch của Trần Văn Lái. Phương án đối phó của hắn vạch ra quá hoà n hảo. Không ai có ý kiến gì thêm nhưng kinh nghiệm bươn trải trên giang hồ cho anh ta biết những vụ gian lận dối trá như thế nà y nếu chỉ một người để lộ ra là hửng hết. Trong số thuyửn viên của Lái có cậu Nhân là người tốt nết nhất nhưng cũng tử ra nhút nhát hơn cả. Lái nhìn Nhân thăm dò. Nhân hơi bối rối một chút rồi cũng dụt dè nói :
- Em sợ... Hay ta cứ báo cáo thật rồi xin đến bù một phần. Là m thế nà y Bảo hiểm họ giám định phát hiện ra thì mất trắng.
- Không được.
Và i tiếng phản đối bật ra. Lái vẫn trầm ngâm. Cái miệng hắn chà nh ra , cái cổ vâm váp đử tía lên là lúc hắn đang âm mưu toan tính rất ghê. Cuối cùng hắn nhướng mắt nhìn Nhân gằn giọng :
- Không được ! Lần nà y lỗi nặng lắm. Cán bộ ,thủy thủ đửu bử tầu lên bử. Người trực thì lăn và o cử bạc. Quy định hà ng hải khi tầu neo đậu phải có ít nhất hai phần ba con số trực tầu. Những bến bãi phức tạp phải kiểm tra con nước thường xuyên... Chúng ta vi phạm mọi quy định nay muốn lấy lại của thì chỉ có cách đồng lòng mà khai báo như tôi đã nói.
Tất cả lại rơi và o im lặng. Từng đợt sóng dồn ập và o thân tầu đang rõ dần trong bình minh. Tốp người mửi mệt rúm và o nhau trong cái lạnh buổi sớm và cái lạnh từ nỗi lo lắng phân vân đang dâng lên trong lòng.
Hoà ng Cộng , phó giám đốc Bảo Việt Hải Khẩu , xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần tập hồ sơ kháng cáo hà ng hải của tà u SC03 và Công ty vận tải pha sông biển vử nguyên nhân tà u SC03 bị đắm mất toà n bộ tà i sản hà ng hóa. Ạnh lăn tăn vì hồ sơ xin bồi thường của tà u quá đầy đủ, cả mấy chục lời chứng của người dân khu vực tầu chìm. Đã ba lần tổ giám định của Bảo hiểm và cảnh sát giao thông xuống xác minh nguyên nhân tai nạn. Khảo sát địa chất nơi tầu đỗ. Khảo nghiệm nước thủy triửu và o thời điểm xảy ra tai nạn. Giám định đoạn dây cáp bị đứt khi tầu nghiêng... Cả ba lần tổ giám định đửu kết luận báo cáo của tầu SC03 là gian dối.
Con nước thủy triửu rút rất chậm, nửn bến không quá dốc, nếu có người trực đêm kiểm tra vệt nước rút, nới cáp thì tầu không thể bị chạm đáy và chìm như thế. Kết luận nà y đã được thông báo trực tiếp cho Công ty vận tải và chủ tầu SC03, nhưng tất cả thủy thủ trên tầu đã kháng cáo và phản đối quyết liệt. Buổi là m việc cuối cùng với chủ tầu sắp đến mà anh vẫn băn khoăn, day dứt.
Kinh nghiệm mách bảo anh rằng tai nạn nà y không phải rủi ro khách quan. Bảo hiểm sẽ không đửn bù hoặc chỉ hỗ trợ rất ít cho phía bị nạn. Nhưng nếu không giám định chính xác, Bảo hiểm sẽ không là m đúng trách nhiệm của mình và người bị nạn sẽ thiệt thòi...Chợt anh nhìn lại tập giấy là m chứng của mấy chục người dân . Một cảm giác khó chịu dâng lên. Sao nó na ná giống nhau đến như thế được nhỉ. Nét chữ khác nhau. Chất liệu giấy, khổ giấy khác nhau. Nhưng câu chữ cứ như từ một người nghĩ ra...
Cuộc họp giữa Bảo hiểm Hải Khẩu , Công ty Vận tải pha sông biển, đơn vị chủ quản của con tầu bị nạn, Đại diện Tòa án , Cảnh sát giao thông và thuyửn trưởng tầu SC03... diễn ra khá căng thẳng. Ngoà i cổng cơ quan Bảo hiểm gần hai chục thuyửn viên của tầu SC03 đã chầu trực từ sáng sớm như một cuộc biểu tình gây áp lực. Sau khi các bên nghe Trần Văn Lái thuyửn trưởng tầu SC03 trình bà y lần cuối cùng vử nguyên nhân tầu chìm và cam đoan những lời trong báo cáo là hoà n toà n trung thực... Hoà ng Cộng từ tốn đứng lên kết luận. Một bản kết luận hoà n toà n khác với báo cáo của Trần văn Lái. Lái bật dậy phản ứng. Anh ta dọa nếu không bồi thường sẽ đệ đơn lên Tổng công ty Bảo hiểm Việt Nam và ra tòa dân sự... Tiửn hô hậu ủng, ngoà i cổng mấy chục con người cũng bật dậy gà o thét kêu oan. Hoà ng Cộng vẫn bình tĩnh chử cho các bên trình bà y quan điểm của mình. Nhưng trong lòng anh thấy thật đáng tiếc cho anh em thuyửn viên trên con tầu. Mất của họ xót xa là lẽ thường tình nhưng giá như họ đừng gian dối thế
Sau khi phát hiện sự giống nhau đến kử³ lạ của các bản chứng của người dân trên bến nơi tầu đỗ, anh đã yêu cầu hai tổ giám định , một tổ đi và o dân gặp từng người đã ký trong đơn , đử nghị, thuyết phục họ trung thực trình báo những việc đã xảy ra. Một tổ xuống hiện trường và phát hiện ra những hạt gạo vương vãi còn lẩn dưới cát khi thủy thủ đem cất giấu số gạo khô trong dân và quan trọng hơn nữa trực tiếp gặp một số thủy thủ trẻ động viên họ kể ra sự thật . Không ai dám kể nhưng sự im lặng đầy bối rối của họ khiến anh cà ng khẳng định dám định của Bảo hiểm là chính xác. Như vậy tầu SC03 đã phạm và o cả ba lỗi nặng nhất. àp và o quy định Bảo hiếm thì tầu SC03 hoà n toà n không được bồi thường và trưởng tầu còn phải đối mặt với án hình sự.
Hoà ng Cộng đứng dậy. Trong tay anh lúc nà y là bản kết luận của cơ quan Bảo hiểm kèm theo các giấy tử chứng minh mà trưởng phòng bảo hiểm hà ng hải trình lên.
Gian phòng họp lặng phắc khi anh đưa ra các bản khai báo của những người dân được Tuyển Lé biếu gạo và nhử viết các bản chứng hắn đã soạn sẵn. Nội dung trái hẳn với các bản chứng trước đó.
Biên bản thứ hai của tổ giám định hiện trường cho thấy gạo rơi vãi lẩn dưới cát khi các thủy thủ đem số gạo khô đi tẩu tán. Nhưng nặng nhất là việc các thuyửn viên tầu SC03 dìm nốt số gạo còn khô trên tầu và rạch các bao gạo chảy ra sông để đánh lận con đen. Tầu SC03 đã phạm và o những điửu tệ hại nhất trong quy định vận chuyển hà ng hải và luật Bảo hiểm dân sự . Họ không chỉ vô trách nhiệm để tầu chìm. Họ còn mắc thêm tội khai báo gian dối và dựng hiện trường giả để lừa các cơ quan chức năng.
Trần Văn Lái thất sắc khi cầm bút ký xác nhận và o các văn bản kết luận của cơ quan Bảo hiểm. Ngoà i cổng Tuyển Lé không hổ danh là tay láu cá và thính như chuột. Không biết hắn nói gì mà tất cả thuyửn viên Tầu SC03 vừa hò hét ầm ĩ đã lặng lẽ rút êm từ lúc nà o.Trong phòng họp không khí lúc nà y trở nên khó thở cho dù ai cũng im lặng. Cái im lặng nặng nử khi trong lòng họ vừa trách giận vừa thương xót cho các thuyửn viên con tầu SC03. Giá như.Vâng , giá như ...
Mặt nước vẫn lặng tử trôi vử nơi vô định nhưng ngầm dưới đó những cơn sóng hung nộ vẫn không ngừng nối nhau cuộn lên.