Hà  Nội ơi, cái duyên thầm dâng thương nhớ đấy

Du lịch - Ẩm thực - Ngày đăng : 11:42, 19/01/2012

(NHN) Аêm đông, ăn chiếc ngô nướng chỗ ngã tư, gọi hà ng hạt dẻ rong mà  nhấm nhắt: Hà  Nội ơi, cái duyên thầm dâng thương nhớ đấy.

Người Hà  Nội đi xa, mỗi khi nhìn lịch, biết là  mùa thu có heo may là nh lạnh và  mùa đông mưa lây phây rắc nhẹ cái rét xuống phố phường, là  lại nao nao thương nhớ sóng nước đẫm sương trên Hồ Tây, tơ liễu bay rèm bên hồ Hoà n Kiếm... Nhớ những chiửu như thế được thưởng thức bữa cơm ấm cúng do  bà n tay tà i hoa khéo léo của người phụ nữ Thủ đô có đĩa cá bống kho khô với hạt tiêu thơm lừng, kho bằng chiếc niêu đất cất đi từ lâu mỗi năm chỉ dịp nà y dùng đến.

Mở chiếc nồi ra, miếng cá như thửi sâm, rắn đanh, mặn mòi, đậm đà  được đi với miếng rau bắp cải luộc trắng tinh, chấm và o bát nước mắm trứng và ng tươi điểm chút hạt tiêu dã vị, rồi húp một thìa nước luộc rau thoang thoảng vị gừng ấm nóng... ta mới cảm được thế nà o là  cao lương mử¹ vị ẩn tà ng trong hương dân dã thân quen.

Biết đâu đấy còn có đĩa dưa cải đã và ng, chua dịu, lá dưa thà nh một mảnh buồm cánh dơi no gió, còn cái cuống lại mang âm nhạc giòn tan, nghe mà  ứa nước chân răng người bên cạnh.

Аĩa dưa cãu và ng nghe mà  ứa nước chân răng.

Mùi rươi vử quýt đã qua, bữa mắm rươi, mắm đồng thơm vị cũng là m mê mệt những cái lườ¡i tinh sà nh với khế thái ngang như những ngôi sao, gừng cay, hà nh chẻ, tía tô, thơm, mùi, thịt ba chỉ trong như da nà ng Dương Quý Phi trong thơ Bạch Cư Dị, hoặc đơn giản hơn, trong ngà y mưa gió, cối vừng thơm nức, khiến hà ng xóm phải kêu lên: nhà  ai giã vừng thế nhỉ ?...

Cứ rét già , rét đậm, bát canh bún cá quả nấu rau cần, thìa là , thì đến bữa ngự thiện 650 món của nhà  vua chưa chắc đã hơn gì...ăn xong mà  nóng rịn mồ hôi trán.

Cuối năm, nhà  nén dưa, cải ngồng luộc mang đầy dã vị, hơi nhử nhợ đắng, chấm nước mắm dầm trứng thì gà  tần chim hầm cũng phải lùi xa...

Аêm đông, ăn chiếc ngô nướng chỗ ngã tư, gọi hà ng hạt dẻ rong mà  nhấm nhắt; Hà  Nội ơi, cái duyên thầm dâng thương nhớ đấy.

TQ