Аộc chiếm nhạc Trịnh bằng 20 triệu đồng?

Mỹ thuật - Nhiếp ảnh - Ngày đăng : 11:31, 20/02/2012

(NHN) Аể sở hữu độc quyửn nhạc Trịnh Công Sơn trong vòng một tháng, một công ty tổ chức biểu diễn đã bử ra 20 triệu đồng.

Thời điểm doanh nghiệp nọ mua đứt rơi và o đúng mùa nhạc Trịnh ở Hà  Nội với vô và n chương trình nghệ thuật lớn, nhử để tưởng nhớ vị nhạc sĩ tà i hoa. Thế là  doanh nghiệp kia không còn đối thủ! Ai muốn nghe nhạc Trịnh, xin mời mua vé của họ, dù thích hay không. Bởi trong điửu khoản hợp đồng giữa bà  Trịnh Vĩnh Trinh, em gái nhạc sĩ, đã rà nh rà nh có câu: Không đồng ý cho phép bất cứ đơn vị nà o sử­ dụng tác phẩm của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn mang ra biểu diễn thu lợi nhuận ở Nhà  hát lớn, Cung văn hóa hữu nghị Việt Xô, Trung tâm hội nghị quốc gia, các nhà  hát và  các sân khấu ca nhạc tại thà nh phố Hà  Nội từ ngà y 10/2 đến 10/3. Nhiửu bầu show lớn nhử đọc văn bản nà y ắt hẳn là  tiu nghỉu.

Có cố cũng khó, bởi điển hình là  vụ tranh chấp giữa hai liveshow cùng mang tên Ru tình đang xôn xao các báo. Một đơn vị khác không biết vử sự độc quyửn kia đã đứng ra tổ chức, nộp tiửn bản quyửn đầy đủ, xin cấp phép đâu và o đấy, rồi đùng một cái nhận được trát: cấm show! Thậm chí, ngay cả Trung tâm Bảo vệ quyửn tác giả âm nhạc, đơn vị được gia đình cố nhạc sĩ ủy quyửn, cũng chỉ vừa mới biết vử sự độc quyửn nà y.

Có bao giử Trịnh Công Sơn sẽ nghĩ nhạc của mình bị độc chiếm?

Sự việc trở nên bi thảm hơn khi bà  Trịnh Vĩnh Trinh gử­i đơn đi cầu cứu khắp các cử­a vì cho rằng hình ảnh, tên tuổi của cố nhạc sĩ bị xúc phạm. Sự việc vẫn cứ dùng dằng. Nhưng mọi thứ cà ng trở nên bất ngử hơn, khi độc quyửn không còn là  độc quyửn, bởi trong thời gian cấm show nhạc Trịnh nà y cũng có show của một ca sĩ nghiệp dư và o ngà y 28-29/2 tại Hội trường Trung tâm Văn hóa Pháp cũng bán vé (dù giá rẻ) và  được sự đồng ý của bà  Trịnh Vĩnh Trinh.

Nhưng lạ thay, đơn vị ủy quyửn là  Trung tâm Bảo vệ quyửn tác giả âm nhạc cũng chỉ vừa được biết. Vậy là , độc quyửn có thể hiểu: và i người cùng có quyửn sử­ dụng. Mùa nhạc Trịnh năm nay ở Hà  Nội không xôm tụ như những năm trước. Vụ lùm xùm Ru tình đang được đẩy đi rất xa. Nhiửu người còn kháo nhau, chuyện độc quyửn nà y mánh khóe mà  một và i doanh nghiệp muốn dùng để diệt nhau.

Những chiêu trò trên thương trường thì không có gì đáng nói, nhưng nếu đúng vậy thì quả là  đáng buồn khi người ta lại dùng nhạc Trịnh để triệt nhau. Cách đây và i năm, việc gia đình cố nhạc sĩ quyết định thu phí tác quyửn ở mức 300.000đ “ 500.000đ/bà i hát đã khiến nhiửu ca sĩ, phòng trà  xôn xao. Họ bà n ra tán và o không phải vì họ không tôn trọng quyửn tác giả của Trịnh Công Sơn, mà  vì những tuyên bố quá rốt ráo và  cách thức truy thu.

Có nghệ sĩ tâm sự, họ đi hát không phải vì và i trăm nghìn đồng thù lao, mà  bởi mỗi khi ngân ca khúc của Trịnh, họ lại thấy được chia sẻ và  muốn truyửn cảm xúc ấy đến những tâm hồn tri âm. Hẳn, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn lúc sinh thời sẽ không bao giử nghĩ, có người lại sở hữu độc quyửn những triết lý, tâm tư mà  ông thổ lộ qua lời ca, nốt nhạc, cũng không nỡ cấm ai hát, ai nghe. Người thực sự yêu nhạc của ông sẽ là  người biết rằng mình không bao giử độc chiếm những bản nhạc ấy, dù chỉ một ngà y!

ĐVO