Một cô giáo có hoàn cảnh khó khăn cần giúp đỡ
Tin tức - Ngày đăng : 14:37, 09/12/2017
Căn nhà– tổ 19 phường Gia Sàng- TP Thái Nguyên, là nơi ở của bốn mẹ con Cô giáo Xuân Thị Hồng.
Sinh ra trong một gia đình truyền thống có bố là nhà giáo nên cô giáo Xuân Thị Hồng (sinh năm 1969) trú tại tổ 19, phường Gia Sàng, TP. Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên khi còn nhỏ đã ước mơ lớn lên trở thành cô giáo. Mọi cố gắng để đạt được ước mơ của chị được đền đáp xứng đáng khi chị đỗ vào trường Sư phạm và sau khi ra trường được vào dạy học ở một trường tai quê nhà. Hiện nay chị đang là giáo viên bộ môn của Trường THCS Cẩm Sơn 2 (TP. Thái Nguyên). Hình ảnh người cha, thầy giáo Xuân Ngọc Hạ - nguyên là Hiệu trưởng Trường THCS Tân Long đã ảnh hưởng rất nhiều đến suy nghĩ và định hướng nghề nghiệp của cô Hồng sau này.
Đến tuổi trưởng thành, với mong muốn tiếp bước người cha nên cô Xuân Thị Hồng quyết tâm học tập đi theo nghề giáo viên đồng thời cũng là tiếp nối truyền thống gia đình.
Cô Hồng cho biết, từ khi tốt nghiệp ra trường và bước chân theo nghiệp sư phạm đến nay đã 30 năm. Trong suốt 30 năm công tác đó, dù khó khăn, vất vả đến đâu cô và các đồng nghiệp cũng luôn luôn cống hiến hết mình, cố gắng hoàn thành tốt công việc, tất cả vì sự nghiệp "trồng người" cao cả.
Không chỉ hoàn thành các nhiệm vụ trên bục giảng, cô giáo Xuân Thị Hồng còn thường xuyên tham gia những hoạt động xã hội như các chương trình từ thiện, phong trào hiến máu nhân đạo... Bởi trong suy nghĩ của cô cho đi là sự nhận lại tốt đẹp nhất.
Cô Hồng tâm sự, hơn ba mươi năm theo nghề, gắn bó với trường, với lớp đã chứng kiến dạy dỗ biết bao thế hệ học trò trưởng thành đó chính là nguồn động viên, niềm hạnh phúc giúp cô cũng như các đồng nghiệp khác vươn lên trong cuộc sống.
Gánh nặng vai gầy
Cuộc sống đang yên ổn với muôn vàn hạnh phúc thì bỗng nhiên tai ương liên tiếp đến với chị. Năm 1995, cô kết hôn với anh Trần Quang Vinh, công nhân khai thác than. Sau khi kết hôn được 4 năm, năm 1999 tự nhiên chồng cô có biểu hiện của bệnh tâm thần.
Năm 2002, anh Vinh bệnh nặng phải đi điều trị tại Bệnh viện Tâm thần tỉnh Thái Nguyên. Sau đó năm 2013, anh được đưa vào Trung tâm điều dưỡng và phục hồi chức năng tỉnh Thái Nguyên.
Gần 18 năm chồng chị phải chống chọi với bệnh tật, đó cũng là những năm tháng cô một mình nuôi các con khôn lớn.
Một mình cô ngày ngày vừa đi dạy vừa phải chăm lo nuôi 3 đứa con ăn học, vừa chăm sóc chồng ở trại tâm thần. Con gái lớn là Trần Thị Thanh Hảo (sinh năm 1997)- đang là sinh viên Trường Cao đẳng Sư phạmThái Nguyên, đứa con trai thứ 2 là Trần Xuân Anh (sinh năm 2004), bé út là Trần Huyền Lương (sinh năm 2011).
Cuộc sống gia đình khó khăn, với những đồng lương ít ỏi, căn nhà vẻn vẹn 40m2 – là tài sản bố mẹ chồng cô để lại. Trong nhà, chiếc ti vi cũ là tài sản có giá trị nhất của gia đình cô.
Anh bị bệnh đã làm chị khổ lắm rồi ấy vậy mà vào đầu tháng 5, năm 2017 vừa qua, đột nhiên đứa con út (bé Trần Huyền Lương sinh năm 2011) lại có những biểu hiện rất lạ như tấy mụn, sựng đỏ tai… Đi khám bệnh, mới phát hiện bị mắc bệnh rò luân tai nhĩ bẩm sinh. Khi ấy với đồng lương ít ỏi, việc chạy chữa là rất khó khăn, anh em họ hàng cũng không có điều kiện để đỡ đần. Vì vậy cô đã quyết định bán nhà để chạy chữa cho con. Từ ngày bán nhà, tất cả mấy mẹ con bồng bế nhau đi thuê phòng trọ để ở.
Bé Trần Huyền Lương, con Gái cô Xuân Thị Hồng cùng vết mổ rò luân tai nhĩ bẩm sinh.
Rồi bản thân cô cũng bị bệnh nan y đeo đẳng, có những ngày trở trời, “đi dạy về mà đau không tưởng, như muốn bỏ mặc cuộc đời cho xong chuyện, nhưng nghĩ đến các con đành cố gắng” - cô chia sẻ. Và chính vì các con của mình, cô đã quyết định mổ u để có thêm thời gian bên con.
Thêm một lần nữa chuyện buồn đến với chị khi cách đây không lâu, ngày 22/10/2017, một tai nạn không may đã xảy đến với đứa con gái lớn nhà cô là Trần Thị Thanh Hảo. Trong lúc đi dự sinh nhật bạn về thì Hảo bị tai nạn giao thông rất nặng, hiện đang nằm điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên trong tình trạng sức khỏe yếu. Ngày ngày, sau giờ dạy, cô mau chóng chạy xe vào viện để chăm con. Sợ con buồn, cô luôn ngồi kể chuyện, hay hát cho con nghe hy vọng con sớm bình phục, đó là ước mơ nhỏ bé của một cô giáo yêu nghề, một tình mẹ thương con vô bờ bến.
Cô Xuân Thị Hồng chăm sóc con sau giờ đi dạy về, kể chuyện cho con nghe, hy vọng con mau bình phục
Hiện nay hoàn cảnh của chị đang vô cùng khó khăn, cần lắm những tấm lòng hảo tâm chung tay ủng hộ để gia đình chị có thêm nguồn lực vượt qua cơn hoạn nạn.