Lê Thị Phan

Tin tức - Ngày đăng : 15:09, 01/11/2018

Sinh năm 1918, hiện sống tại TP. Hồ Chí Minh. Làm thơ từ lúc 14 tuổi, trải qua thời gian dài loạn li gia biến, cho tới nay ở cái tuổi xưa nay hiếm 100 tuổi, nhưng bà vẫn làm thơ và giữ được tấm lòng yêu thơ của một tâm hồn nữ thi sĩ lão niên.
Lê Thị Phan
Dạo chơi trên sông 

Buổi chiều mát mẻ, thuyền dạo chơi,
Cùng mấy anh em hưởng thú vui.
Ngắm cảnh trên trời, mây man mác,
Dưới sông làn sóng lúc đầy vơi.


Tiễn bạn ra về
Vừa mới quen nhau ở chốn này,
Chưa chi bạn đã vội chia tay,
Ra đi mang cả lòng thương nhớ,
Xum họp thầm mong sẽ có ngày.


Chiều buông 

Mỗi khi chiều tắt bóng đêm rơi,
Là lúc lòng ta luống ngậm ngùi,
Nghĩ đến tình kia hồn giá lạnh,
Sầu riêng gối chiếc mảnh trăng soi.


Tự than

Ta nghĩ thân ta đến thế này,
Bề trần chìm nổi, nỗi chua cay,
Một mình xoay xở khi nguy khốn,
Trăm mối lo âu lúc đọa đày.
Tìn chửa yên vui niềm hạnh phúc,
Con còn bé dại tuổi thơ ngây.
Giữ sao cho trọn đời trong sạch,
Cá, nước rồng mây hẹn có ngày.


Anh em gặp nhau

Chỉ mong gặp được một lần thôi,
Sao mãi vẫn không có nữa rồi,
Bởi tại vì đâu thành xa cách?,
Mái tóc đầu bạc, lại răng rơi.
Gặp anh, gặp chị rất là vui,
Kể đến chuyện xưa những ngậm ngùi,
Nhớ lúc còn cha em là bé,
Mẹ thì mất sớm có cha nuôi.