Lê Minh Tý
Thơ - Ngày đăng : 22:44, 12/07/2019
LTS: Nhà thơ Lê Minh Tý, sinh năm 1951, quê Đông Anh, Hà Nội; Đại tá, nguyên Trưởng phòng Tuyên huấn Bộ đội Biên phòng. Đã xuất bản tập thơ “Mắt lá” Nhà xuất bản Văn học, năm 2017. Thơ Lê Minh Tý khơi gợi, chân thực viết từ đời sống từng trải, chiêm nghiệm lẽ đời. Cảm xúc ngọt ngào xoay quanh trục dẫn ở từng giai đoạn đã hóa thành thi hứng đậm chất trữ tình, chất lính… Bởi vậy, thơ anh tạo được sắc thái riêng, không pha tạp. Nét truyền thống và đương đại hòa quện, đan kết một cách dung dị, trong trẻo. Báo N
Gieo mầm
Quả vặn mình xé vỏ
Mầm non hé lộ ra
Thân phận xanh bé nhỏ
Nặng tình kiếp phôi pha
Thời gian trút dần dà
Lạnh buốt gió sương sa
Non tơ thành cứng cáp
Giấc mơ xanh đợi chờ
Hạt tròn nuôi mầm nhú
Trăng vàng khoe làn môi
Hôn chồi cây thinh lặng
Nồng nàn say đắm say
Bện hương đất hương trời
Nhựa tràn ứa sinh sôi
Đó đây chào lá vẫy
Ấu ơ… thuở ban đầu
Xanh mầm xanh nguồn cội
Cây nên bới nên rừng
Ngăn bão lửa mưa giông
Thơm vàng thơm trái ngọt
Đồng quê tôi ngày ấy
Lặng khơi sợi nhớ đồng quê
Ruộng mênh mông ruộng khắp bề gió xông
Vụ mùa xong rạ xám đồng
Khói lênh loang khói thơm nồng đất phơi
Trâu đàn no cỏ lẳng lơi
Chiều về đủng đỉnh trẻ ngồi choạng chân
Đất giăng vụ mải cù lần
Mạ vừa bén rễ rời sân bám đồng
Lưng trần đất bõ trả công
Lúa ngô trĩu trịt gánh gồng xênh xang
Thu về hoa cúc lối vàng
Vụ đông tất tưởi mỡ màng rau xanh
Say men hương đất mát lành
Mùa, dân thêm hứng dệt tranh dưới trời
Đằm sương mưa gió ồi ồi
Bến sông quê
Hoàng Giang - xanh mát lặng lờ trôi
Cá tôm, lúa tốt mãi không thôi
Cứ chảy đầy vơi bao con nước
Nhắc nhớ, gọi thương khắp nẻo trời
Lũ trẻ chăn trâu lặn ngụp bơi
Khát uống nước sông nhớ cả đời
Kỷ niệm đeo mang bao trang lứa
Hối hả lên đường đến muôn nơi
Đứa chân trời, đứa nơi góc bể
Hẹn một lần về lại thăm quê
Kế sách mưu sinh còng lưng gánh
Mắc nợ tình sông… ánh trăng thề
Bao bến, bao cầu ơi sông quê
Giăng câu nơm cá rạc sớm khuya
Trong lành dịu ngọt sông xanh đó
Bạn tôi đi mãi… mãi không về.
Rau má bên mộ mẹ
Viếng thăm mộ mẹ trên đồng
Liu riu rau má xen vồng rau lang
Chuyện xưa ập đến phũ phàng
Năm nao mẹ kể: Rau lang cứu người*
Cháo hoa, hoa mắt cầm hơi
Cạn năm, cạn tháng cuộc đời gian nan
Đêm dài nước mắt chan chan
Con khóc đòi vú ruột gan quại quằn
Là năm: Ất Dậu bốn nhăm
Rau lang củ chuối đắng ngăm đêm dài
Đèo thêm giáp hạt Giêng hai
Đói chồng lên đói thở dài héo hon
Mây trời tình mẹ nước non
“Nhá cơm rau má” nuôi con đoạn ngày
Vượt lên kiếp vụn đắng cay
Sống nhờ rau má tự tay mẹ hiền
Bến đời dâu bể truân chuyên
Mài công khuya sớm học nên mẹ nhờ
Thành danh tiến sĩ bây giờ
Ngẫm thân phận mỏng đâu ngờ có nay
Hơi truyền hơi ấm làn tay
Đứa con rau má lần ngày tới đây
Mưa gầy nhè nhẹ hương lay
Thương mẹ rau má xanh dày… lối đi
..............................................................................
* Mẹ kể, nạn đói năm 1945 củ chuối, rau má cứu sống người
(Trong đó N.T.K. là nhân vật nguyên mẫu)
Đòn gánh
Bước chân mòn vẹt Á - Âu
Nơi đâu đòn gánh giãi dầu như ta?
Thẳng cong thể đoạn tre già
Lằn vai gánh nước vào ra cổng làng
Mùa, chiêm sóng sánh lúa vàng
Hộ đê ngăn lũ thiếp chàng cùng thi
Dẻo dai sâu nặng tình tre
Vấn vương người phố, người quê bao vùng
Bom cày tắc nghẹn đường thông
Anh gồng, chị gánh hàng không ứ lầy
Quân reo chóp núi vờn mây
Lắc lư xoong chảo gấu tay vai sờn
Năm xưa xung trận công đồn
Dùng toàn đòn gánh địch dồn hàng ta
Xăm xăm hình bóng quê nhà
Vai tròn trĩu nặng chợ xa, chợ gần
Hay đâu chỉ gánh vài cân
Còn bao nặng gánh nợ nần nước non
Lưng còng dáng mẹ dẻo thon
Gánh cho đất nước… vẹn tròn núi sông.
Thanh âm cuộc sống
Dìu dặt thanh âm men theo gió
Bổng trầm khoan nhặt dội tiếng lòng
Tri kỷ, tri âm khao khát cháy
Gửi tới nhau đây… bạn thấy không?
Gió mát trăng thanh lợp bóng quê
Ngân hà vòi vọi gió khắp bề
Lắc lẻo sao ngân khuya khoắt vắng
Dạ khúc tình dâng gọi bạn về
Khúc khích bao lần bạn nhớ không?
Giờ đây tóc bạc nhớ tuổi hồng
Cái tuổi trêu nhau chuyên chọc tức
Thích gì nói ấy… dạ sáng trong
Biền biệt xa quê tháng năm ròng
Người ta về lại… bạn thì không
Nhớ xửa ngày xưa bạn mê hát
Thanh âm tôi gửi… vợi nhớ mong.
Thông điệp trái tim
Giữa đông nghịt cộng đồng
Bộ hành quanh hồ Gươm
Tức tưởi oan hồn em
Đời ơi… sao biến mất?
Rượu “nép mình” trong chai
Ai tin nổi nỗi sầu
Xe “Điên” liền lao tới
Ôi… sự sống còn đâu?
Cầm “Vô lăng” - Tay lái
Người bằng xương bằng thịt
Hơi men khỏa lấp đầy
Chập chờn… bao số phận
Lắng nghe trong uất hận
Cán thức tỉnh lương tâm
Chung vòng tay nhân ái
Thông điệp “Thép” vang ngân
Hãy dừng ngay… tay lái
Khi đã uống rượu bia
Đừng gieo quả bất ngờ
Vỡ tan… đời vô tội
Khúc vọng xưa
(Tặng D)
Trầu têm cánh phượng hồng đào
Lời trao chắp cánh ngọt ngào duyên quê
Chung lối đi vẹn câu thề
Thuyền quyên lệch mái nào ngờ xa nhau
Trầu cay bởi chẳng có cau
Rễ nồng hăng vỏ nát nhàu vía vôi
Cắt ngang tơ thắm lụa chồi
Vực sâu gia cảnh giã rời tuổi hoa
Chỉ như hai hạt mưa sa
Hạt “vào đài các hạt ra luống cày”
Chẳng vòng tay nối vòng tay
Vọng xưa nhớ bóng… bóng ngày lê thê
Ngược dòng năm tháng xoay về
Hương cau thơm mát… trầu khoe xanh giàn.
Giá treo
Mảnh vườn xinh nhà em
Giàn bầu xanh nho nhỏ
Quả treo mình lúc lỉu
Có khối người đứng xem
Quả cao em bắc ghế
Cắt một nửa ăn dần
Nhựa trắng tuôn đầy ứ
Nuôi lớn bao người thân
Mảnh vườn nay thành chật
Eo hẹp lại một phần
Xây nhà trọ công nhân
Bao năm rồi đấy nhỉ?
Giàn bầu cao vẫn thế
Lủng lẳng quả ngắn dài
Muốn bữa trưa một nửa
Lại cắt ra thành hai
Nhựa ứa ra không trắng
Như những năm trước đây
Sủi tăm lớp bọt nhầy
Đỏ quạch hoen màu sắt
Phải chăng đất đã chết
Phải chăng nước chuyển mùa
Đất - Nước tình thân thiện
Giá treo. Chào hỏi mua…?