Đoàn Văn Mật
Thơ - Ngày đăng : 14:35, 18/09/2019
Sinh năm 1980, quê Nam Định, hiện sống tại Hà Nội, làm việc ở Tạp chí Văn nghệ Quân đội; hội viên Hội Nhà văn Hà Nội, Hội Nhà văn Việt Nam; Đã xuất bản 3 tập thơ: Giữa hai chiều thời gian (2007), Bóng người trước mặt (2013), Sóng trầm biển dựng (2018).
Hết đêm nay
hết đêm nay những cánh hoa cuối cùng sẽ rụng
mùa xuân như bóng chim bay
lá cành héo hương thơm còn về lại?
trên muôn ngả đường dài
tình yêu luôn tự mình bốc cháy
mắt em sáng như lời hẹn cuối?
hết đêm nay
anh sẽ trồng những nhành cây
chờ một mùa lá mới
áo em xanh đến ngập ngừng
những bông hoa sau lưng
hương bay thầm trước mặt.
Cuối đường
trong bóng tối con đường
em là ánh sáng duy nhất mà tôi nhìn thấy
tình yêu bất chợt thở dài
phía trời đêm
con chim hạc đang bay
ngàn năm chưa ai thấy mặt
giữa lẻ loi, đơn độc
những ánh sáng vẫn đi tìm nhau
nhưng không ai thấy được
em là ánh sáng duy nhất
mà tôi nhìn thấy
lặng lẽ rời xa phía cuối con đường.
Anh đã thấy một dòng sông
anh đã thấy dòng sông
chảy về nơi tận cùng quạnh vắng
yêu thương gửi nước lên trời
anh đã thấy dòng sông
âm thầm trong bóng tối
con đường dâng nước mù khơi
anh đã thấy mây trôi
con nước cũ mỗi ngày một lạnh
sóng còn dào dạt tháng năm
anh ở mãi với dòng sông
đàn cá bơi lanh canh tiếng vọng
thuyền về đậu bến trầm luân.