Hương Huệ, lại thêm một ca sĩ xứ Thanh tài hoa tại Hà Nội
Mỹ thuật - Nhiếp ảnh - Ngày đăng : 12:14, 16/01/2020
Một chiều hè, Nguyễn Trọng Tạo gọi điện cho tôi: Đi uống bia! Đấy là phố Phạm Ngọc Thạch. Nhà hàng đẹp và lãng mạn với đèn hoa và cây xanh. Tạo đang ngồi một mình. Người nói: Chờ Hương Huệ, ca sĩ. Lần đầu tiên tôi nghe đến tên Hương Huệ. Dân thơ phú như tôi chỉ chú ý đến thơ, ít chú ý các ca sĩ trẻ. Trên bàn trước mặt Nguyễn Trọng Tạo là một gói đường trắng loại tinh chất độ nửa cân, bao bì nilong in mẫu đẹp. Tạo nói hồn nhiên như là...thi sĩ: quà tặng ca sĩ đấy. Tặng một gói quà bằng đường trắng cho ca sĩ ? quà quá thường. Tôi hỏi Tạo và anh trả lời: Quà này là mình được một doanh nhân tặng sản phẩm của họ và mình tặng lại cho Hương Huệ. Mình vừa tham dự một hội đồng giám khảo âm nhạc mà Hương Huệ là người dự thi. À ra thế, nó lại có ý nghĩa hay hơn. Anh Tạo nhận xét: Hương Huệ có giọng rất triển vọng, trong và ấm. Với nhạc dân gian là hợp. Rồi Hương Huệ đã đến nữa là ba. Tôi thẫn thờ trước sắc đẹp hồn nhiên trẻ trung đến bất ngờ của Hương Huệ. Hương thơm của người đẹp tỏa sang tôi, mùi nước hoa quí phái lan sang tôi làm không gian thêm huyền ảo. Tạo giới thiệu, và chúng tôi làm quen nhau rất nhanh. Tạo có thói quen hay gọi thêm bạn.
Nhạc sĩ Lê Minh đã đến. Rất hay, Lê Minh đồng hương Xứ Thanh với tôi và lại là thầy của Hương Huệ. Lê Minh chưa chào ai đã nói ngay: Thầy chúc mừng Hương Huệ, một giọng hát trời cho, tự nhiên gần như bản năng lại được các thầy cô NSND Thanh Hoa, Hà Thủy dạy dỗ thì thành công giòng nhạc dân gian là tất nhiên. Bốn chúng tôi nâng cốc chúc mừng Hương Huệ thành công, lại bàn về cuộc thi giọng hát trẻ và đánh giá về triển vọng của Hương Huệ. Em chỉ kiêm tốn nói về sự nghiệp dư ca hát, về công việc đang làm ở Đại học Quốc gia Hà Nội. Em khoe đang làm nghiên cứu sinh để lấy bằng tiến sĩ. Em giới thiệu là đồng hương Thanh Hóa với tôi. Giọng từ tốn, lịch thiệp, tôi nhận ra một Hương Huệ ca sĩ tài năng, cho dù tôi chưa hề được nghe Hương Huệ hát trực tiếp. Em mở Zalo cho tôi nghe giọng ca của em, những buổi dự thi, những bài hát tiêu biểu đã ghi hình,phát clip... Tôi rất tự hào là Thanh Hóa lại có thêm một ca sĩ tài hoa, ngoài Trọng Tấn, Anh Thơ, Lê Anh Dũng, Thanh Thanh và nhiều ca sĩ khác....Hơi men lung liêng. Bốn anh em nói chuyện thơ nhạc và bình luận về rất nhiều vấn đề về dòng nhạc dân gian gắn liền với phổ thơ. Rồi Hương Huệ xin lỗi phải đi sớm vì có việc quan trọng ở Đại học Quốc gia. Anh Tạo bảo tôi tiễn Huệ ra xe Taxi. Chia tay lần đầu tiên, hơi men, và xúc động. Không cưỡng được lòng mình, tôi vòng tay ôm eo em ngay bên ngã ba đường Phạm Ngọc Thạch trong lúc người và xe đan nhau nhộn nhịp giữa Hà Thành phồn hoa đô hội. Hương Huệ tế nhị cầm tay tôi nhẹ nhàng gỡ ra: Đừng anh! để em đi đã nhé. Xin lỗi anh, em đang vội.Đêm ấy tôi về, ngượng quá với cái sàm sỡ quá thi sĩ của mình. Thế rồi xa mãi, mấy năm trời không gặp lại. Tôi chỉ gặp người đẹp trong ảo của Zalo, facebook, những giọng ca vàng dòng nhạc dân gian của em trên TIVI...Tôi thích nhất em hát Làng Quan họ quê tôi, Nhạc Nguyễn Trọng tạo, lời thơ Nguyễn Phan Hách. Sau này, mỗi lúc nhớ đến Hương Huệ, tôi lại nhớ đến cái ngã ba Phạm Ngọc Thạch vui buồn thi sĩ ấy. Nghĩ lại, nhớ lại, có lúc tôi tự xấu hổ, có khi lại vui vui và nhớ Huệ, lại nhớ Tạo, bây giờ Tạo đã lên tiên. Tôi liên tưởng đến một hình ảnh của nhà thơ Nguyễn Bính lần đầu tiên gặp nữ thi sĩ Anh thơ trên bến nước sông Thương một chiều lất phất mưa xuân năm xưa.
Hai người trọng nhau vì tài thơ nhau, thư từ qua lại quá nhiều lần nhưng chưa từng thấy mặt nhau. Họ hẹn nhau gặp trên bến đò Sông Thương. Người thi sĩ quê mùa Nguyễn Bính ngồi hút thuốc lào sòng sọc trong lúc đợi bạn thơ trên bến vắng người. Khi gặp Anh Thơ trong dáng xinh đẹp, yêu kiều lịch sự của con nhà giàu có, không cưỡng được lòng mình, Nguyễn Bính ôm chầm lấy Anh Thơ. Bất ngờ và ngỡ ngàng vì một hành động vụng về, thô thiển, khác hẳn trong thơ tình của Nguyễn Bính, lịch sự và nghiêm trang, Anh Thơ trố mắt nhìn bạn thơ như người trên trời rơi xuống và rồi họ chia tay mãi mãi, cho dù lần đầu tiên, mưa xuân đầy trời thơ, sông Thương đầy hào hoa. Tôi nhủ lòng mình: Thôi hãy quên ngã ba Phạm Ngọc Thạch ấy đi. Nhiều lần sau gặp Hương Huệ, những nụ cười đồng hương, những bắt tay xã giao...Người con gái hào hoa ấy như vẫn còn trong tôi một câu thơ của truyện Kiều: Yêu vì nết, trọng vì tài...Tôi đã nghe Hương Huệ hát trong đêm ca nhạc giải Aseal nhưng tôi không ngạc nhiên vì chắc chắn điều đó sẽ đến. Tôi đã đọc bài của Ngô Đức Hành trên báo Văn nghệ Công An về Hương Huệ nhưng tôi quan tâm nhất là Xứ Thanh, thêm một ca sĩ tài hoa đã định hình tài năng.
Cô gái Lê Hương Huệ hóa thân thành quan họ
Nhạc sĩ- TS mỹ học Thế Hùng đã nhận xét: Hương Huệ có một giọng ca rất đẹp và tình. Thay bằng tài năng trời phú cho là sự đam mê luyện rèn. Khác với Sin black dữ dội bão lửa của đại ngàn Tây Nguyên, Hương Huệ đằm thắm mượt mà như dòng sông hiền hòa Bắc Bộ...Người nghe sẽ rất yêu, rất quí bởi Hương Huệ hát bằng đam mê nhạc cảm. Cô hát như tan biến vào ca từ và giai điệu, như cây cỏ hớn hở đón mây trời, như bản năng của một nhạc sĩ không chuyên, dồn hết vào giọng ca nội lực, mà cứu cánh là trái tim mong manh mẫn cảm.
Hôm nay, Tết dang đến, xuân đangvề. Hương Huệ điện tôi: Em chuẩn bị ra đĩa CD mang tên: " NGHE EM HÁT Ý A " trước Tết Canh Tý ... Tôi vui lắm và lúng túng, không biết tặng em cái gì, người đồng hương đặc biệt. Bây giờ. không phải Hương Huệ chỉ là một tiến sĩ văn hóa nữa đâu, Huệ là ca sĩ nổi tiếng nữa. Em đa tài, thanh sắc vẹn toàn, ca kỹ song đôi, còn tôi, chỉ được cái đa tình...Em thật tuyệt vời, cầm kỳ thi họa, đủ cả...Hoằng Hóa! chỉ một huyện Hoằng Hóa thôi đã là rất trí tuệ cho Xứ Thanh. Mảnh đất có hàng trăm giáo sư, tiến sĩ nhưng chưa có ai vừa là ca sĩ vừa là tiến sĩ cả. Trẻ trung, xinh đẹp và đa tài, con đường tương lai HUONG HUỆ đang rộng mở như mùa xuân đang về, Nhưng em sẽ theo hướng nào chính, tôi hỏi muốn em bật mí, nhưng rồi Hương Huệ tế nhị cười dí dỏm: Bí mật nhé. Có gì là bí mật, ca sĩ tiến sĩ Hương Huệ ơi, tài năng như cái kim trọng bị, rồi sẽ lộ ra.
Xưa các cụ nói: Thầy già, con hát trẻ. Hương Huệ lúc trẻ đã là ca sĩ nổi danh, lại là thầy lúc trẻ nữa. Về già làm thầy cả hai lĩnh vực: Nghệ thuật và giáo dục. Tài hoa em chiếm cả rồi.
Ở đời, con gái làm nghệ thuật, để gắn với nghề, người ta cần cả thanh và sắc. Nhưng, nhiều người rất bất hạnh, được thanh thì thiếu sắc, người khác, được sắc lại thiếu Thanh. Tôi nhớ, hồi tôi còn sinh viên ở Trường Đại học Mỏ-Địa chất, có cô Hồng Hạnh. Hát rất hay nhưng lại đi cà nhắc. cho dù khuôn mặt em rất đẹp. Mỗi khi Hồng Hạnh lên biểu diễn, người ta tắt đèn đi và khi Hồng Hạnh đã yên vị ra giữa sân khấu, ánh đèn lung linh mới bật lên. Trong đêm du ca, có một Hồng Hạnh khác xinh tươi, yêu đời và giọng ca đầy cuốn hút để rồi lại những chàng trai say đắm. Đâu biết, sau ánh đèn tắt đi, Hồng Hạnh một mình cà nhắc đi xuống sau sân khấu. Hương Huệ thì được cả thanh và sắc... May mắn và hạnh phúc cho chàng trai nào được em nhận làm ý trung quân.
Chúc mừng Hương Huệ! Chúc cho mùa xuân, Hương Huệ mãi mãi thơm hoa...
Hồ Linh Đàm, 16/1/2020, Mùa Xuân Canh Tý 2020 đang về