Vũ Minh Huệ
Thơ - Ngày đăng : 11:04, 04/03/2020
Sinh năm 1971, hiện sống tại Hà Nội. Đã in 2 tập thơ Dám yêu lần cuối NXB Hội Nhà văn 2017; Con tim không đậy nắp NXB Hội Nhà văn 2019 và có nhiều tập thơ in chung.
Đêm qua tôi mơ
Đêm qua tôi mơ thấy mình là con chim nhỏ
Lạc vào cuộc tình của bụi mận gai
Tôi thấy: Những chiếc gai ẩm ướt run rẩy,
sung sướng trong nước mắt của đêm
Tôi thấy: Những cọng lá gầm gừ hoan lạc trong sự
tức giận của gió
Tôi thấy những cành cây phồn thực ưỡn lên khiêu khích đám mây trong sự tò mò của đỉnh núi.
Đêm qua tôi mơ thấy mình là con suối nhỏ
Lạc vào cuộc tình của bầy thiên nga.
Tôi thấy tiếng gió ngân nga như ngợi ca lòng thủy chung và cổ súy cho mối tình bất diệt
Tôi thấy thiên nga trắng, thiên nga đen. Say men. Điên cuồng nhảy nhót
Tôi thấy con cá hót. Tôi thấy dòng sông hót.
Trên cao chót vót là bầu trời đang vần vũ cũng hót.
Đêm qua tôi mơ thấy mình đang ngủ
Thấy mặt trời đang ngủ
Thấy mùa thu đang ngủ
Và trong khi cả thế gian chìm vào giấc ngủ
Tôi chợt thấy cô láng giềng đang quay cuồng vũ điệu hoan ca giữa bụi mận gai.
Trên chiếc váy trắng tinh của nàng còn hằn
móng vuốt của những chiếc gai đầy máu...
Trên khuôn mặt nàng còn hằn vết tích của thời gian. Và nàng cười...
Nụ cười trầm buồn rớt xuống dòng sông.
Con cá ngừng hót. Con sông ngừng hót.
Bầu trời ngừng hót
Còn tôi thì trôi...
Đôi bàn tay lượm nhặt
Ngồi nhặt lá. Mỉm cười. Ngồi nhặt lá.
Ngồi nhặt hoa. Nhặt cỏ. Chị cười.
Người đàn bà rách nát tả tơi,
Nhặt bất cứ thứ gì vương vãi vướng vào tầm mắt.
Ngày xưa chị đẹp. Hàng mi dài rợp má hồng xuân
Đàn ông vây quanh. Đàn bà vây quanh.
Già trẻ vây quanh vì chị đẹp
Đàn ông vây quanh chị vì nhan sắc
Đàn bà vây quanh chị để canh chừng nhan sắc
Nhan sắc chẳng hề gì, nhan sắc cứ tỏa hương.
Vô tư như gió. Vô tư như mây
Vô tư như nước hồ, đón nhận trời xanh.
Bỏ mặc mắt người già
Bỏ mặc những trái tim đang rỉ máu của đàn ông
si mê, của đàn bà đang lồng lên rồ dại
Chị vui...
Ngày xưa chị vui. Bây giờ chị vui
Không lẽ không vui mà miệng luôn cười
với đôi bàn tay lượm nhặt?
Con tim không đậy nắp
Ô hay! Trời lại mưa. Sao hay mưa thế nhỉ?
Nắng là thế. Chói chang là thế mà mưa ngay được.
Mưa như chưa từng được mưa.
Mưa như chẳng bao giờ nắng.
Sầm sập. Sầm sập. Từng hồi. Quất mạnh rát tim ai?
Em. Yêu là thế. Nồng nàn là thế. Vậy mà quên ngay được!
Quên như chưa từng là của nhau.
Quên như chẳng bao giờ nhớ.
Hững hờ, lờ lững… Mãi rong chơi với con tim
không đậy nắp.
Tôi. Tôi bám vào nắng. Tôi bám vào mưa.
Tôi bám vào nồng nàn. Tôi bám vào con tim không có nắp.
Chờ một ngày đang mưa lại nắng.
Chờ một ngày hờ hững lại nồng nàn.
Chờ một ngày tôi lại có trong em - nơi trái tim
không bao giờ dùng nắp
Mưa bao giờ ngưng nhỉ?