Vũ Thị Kim Liên

Thơ - Ngày đăng : 14:46, 18/05/2020

Sinh năm 1966, hiện sống và làm việc tại Hà Nội. Chủ nhiệm trang thơ Thi đàn Yên Tử. Đã in 2 tập thơ: Hương sắc mùa thu (2017), Tình yêu và nỗi nhớ (2018) tại NXB Hội Nhà văn. Tốt nghiệp Khóa 13 lớp Bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du của Hội Nhà văn Việt Nam. Có nhiều thơ đăng trên các báo Trung ương và Hà Nội.
Vũ Thị Kim Liên
Nhớ Hà Nội

Chiều nay dạo bước ngắm sen
Hồ Tây cảnh đẹp thân quen bao lần
Sen hồng nâng nhẹ bước chân
Lung linh giọt nắng trong ngần mắt ai

Nhớ anh mong ước ngày dài
Giữa đầm sen đẹp dáng hai chúng mình
Bên sen em nở nụ tình
Ngát hương thắm sắc bóng hình nơi đây.

Trời thu nhắc nhớ lại ngày  
Duyên sen đã kết đắm say tình người
Trong tâm bỗng thấy bồi hồi
Sen Hồ Tây mãi một đời trong em.
Một mình...

Một mình dạo phố thành đô
Nhớ về Yên Tử câu thơ đượm buồn 
Trèo non lội suối khơi nguồn
Tạc lòng ghi dạ sớm hôm một thời.

Vi vu mây gió ngang trời
Ngân nga giọng hát mắt ngời ánh sao
Xa rồi nhung nhớ xiết bao
Cuộc đời dâu bể thấp cao đã từng.

Số may mắn chẳng vội mừng
Gặp thời đen bạc cũng đừng buông xuôi
Một mình chèo lái thuyền đời
Mới hay vận hạn ai người tâm giao...
Về Hưng Yên

Em về thăm đất Hưng Yên
Ngắm nhìn phố Hiến giang thuyền nhấp nhô
Cảnh xưa ai đã điểm tô
Bức tranh sơn thủy bây giờ còn đây 

Nước non quyện với trời mây
Quê hương yêu dấu mê say lòng người
Nhãn lồng bát ngát xanh tươi
Trái cây đặc sản tình người Hưng Yên

Chuyện Chử Đồng Tử tắm tiên
Nghe người truyền lại khắp miền gần xa
Ai về Phù Ủng cùng ta
Thăm đền Ngũ Lão thật là linh thiêng

Non sông nặng một lời nguyền
Đất thiêng sinh vị thánh hiền lưu danh 
Em về quê mẹ cùng anh
Tương bần nổi tiếng xứng danh đã tường

Về Hưng Yên thấy vấn vương
Câu thơ gửi lại trên đường dừng chân.

Thèm Nghe...

Thèm nghe một tiếng thân thương

Một lời ai gọi vấn vương hôm nào

Thèm câu âu yếm thì thào

Tiếng lòng khao khát dội vào hồn thơ.

Con tim loạn nhịp cơn mơ

Như tình đầu đẹp đến giờ vẫn thương

Thu đời đã đến cuối đường

Vẫn thèm nghe khúc nhạc vương chút tình.


Có ai thấu hiểu lòng mình?

Thèm nghe... mà chỉ lặng thinh đáy lòng!

Vũ Thị Kim Liên