Vào phố

HNM| 17/04/2022 18:02

Từ khi nghỉ hưu, tôi chuyển nhà sang ngoại thành, bên tả ngạn sông Hồng. Tuy bây giờ chỗ đó đã đô thị hóa, "lên" quận nhưng mỗi khi có việc phải qua cầu Chương Dương hay cầu Long Biên tôi đều nói là “vào phố”. Hai từ “vào phố” thoạt nghe cũng thấy ngồ ngộ, là lạ.

Vào phố
Mưu sinh về đêm ở Hà Nội. Ảnh: Ngô Nhung

Dạo còn trong quân ngũ, đóng quân ở mãi huyện biên giới Bình Liêu của tỉnh Quảng Ninh, mỗi lần được về phép là tâm trạng tôi dấy lên cảm giác háo hức. Khi xe khách bắt đầu lăn bánh trên cầu Long Biên (trước năm 1985, Hà Nội chưa có cầu Chương Dương nên mọi phương tiện từ phía Bắc và phía Đông muốn vào Hà Nội đều phải qua cầu Long Biên) là tôi tỉnh hẳn, cái mệt mỏi đường dài bỗng chốc tan biến.

Không hiểu sao dạo ấy mỗi lần đi qua cây cầu dài gần 2 cây số tôi lại thấy lòng mình ở giữa hai thái cực. Nửa muốn cây cầu dài mãi, dài vô tận để được ngắm lâu hơn dòng sông Hồng quặn đỏ phù sa, được hít thở lâu hơn luồng khí mát lành đang dâng lên từ những bãi bồi bạt ngàn màu xanh của ngô, khoai và các loại rau. Và nửa kia lại mong xe mau mau qua cầu để sớm được hòa mình vào phố. Những cảm giác xao xuyến, nhớ thương cứ đan xen. Khi xe dừng ở Bến Nứa, tôi xuống xe, xốc lại ba lô, chỉnh trang quân phục, đứng lặng năm, mười giây để hít thật sâu “hương phố”. Bao cảm xúc thân thương dồn về. Mong nhớ, hạnh phúc đang dồn về.

Tôi nhớ có lần theo xe của đơn vị tranh thủ “tạt” về Hà Nội một ngày, ấy vậy mà xe ì ạch chạy từ Hòn Gai (Quảng Ninh) mãi tới nửa đêm mới về tới Bến Nứa. Đêm hôm dạo ấy thật vô cùng khó tìm được phương tiện để về nhà. Hơn nữa đi chung chuyến xe còn có mấy anh em nhà ở tỉnh khác. Xe dừng lại đỗ tạm bên lề đường dưới gầm cầu Long Biên. Tuy nhà tôi chỉ cách đó chừng vài cây số, bình thường thì tôi đã hân hoan khoác ba lô hăm hở đi bộ về nhà nhưng đêm đó thì không. Tôi ngủ lại trên thùng xe cùng những người đồng đội. 

Đêm ấy là đêm đầu tiên và duy nhất trong đời tôi “ngủ” ngoài đường phố. Những cậu lính trẻ quê tỉnh ngoài cũng háo hức nhưng đấy là cái háo hức lần đầu họ được biết đến một Hà Nội trong đêm. Trên thùng xe, chúng tôi đều không sao ngủ được, mỗi người một tâm trạng nhưng có lẽ đều có tâm trạng chung là được “ngắm đêm Hà Nội”. Ngoài kia, bên cạnh chiếc xe bộ đội lấm láp bụi đường là những con người Hà Nội tất bật mưu sinh.

Cuộc mưu sinh vào ban đêm hồi đó tuy không ồn ào, náo nhiệt như bây giờ nhưng vẫn chứa đựng trong đó những lo toan vất vả. Chúng tôi đưa mắt nhìn theo bóng những chị công nhân vệ sinh đang miệt mài lia chổi hay những chiếc xe đạp nối nhau lặng lẽ đi trên đường. Người tan làm ca 2 hối hả trở về để được vùi đầu ngủ một giấc dài sau những giờ lao động miệt mài trong xưởng máy. Người đi làm ca đêm thì vội vã đạp xe tới chỗ làm để bắt đầu công việc của mình.

Đó là lần đầu tiên tôi nhận ra điều đó. Một Hà Nội vào đêm hối hả đến cảm động trong lòng. Mấy cậu lính đi cùng thấy tôi có vẻ bồi hồi bèn hỏi: “Sao anh không tranh thủ về thăm nhà mấy tiếng? Đến trưa xe lại quay về đơn vị rồi”. Tôi hơi bùi ngùi: “Cũng thấy nhớ nhà nhưng thương các cậu “bơ vơ” trong đêm Hà Nội”.  

Đấy là cảm giác, là nỗi niềm của những người đi xa Hà Nội. Ngay cả khi tôi đã rời quân ngũ, trở về sống giữa lòng phố phường Hà Nội rồi nhưng mỗi chuyến công tác là lại một lần chờ đợi, mong ngóng ngày về. Về để được đặt chân lên phố phường, về để “vào phố”, vậy thôi, nhỏ nhoi vậy thôi nhưng với tôi điều đó là một diễm phúc. 

Bao nhiêu năm trôi qua, tôi đã được sống đầy đủ cả đêm lẫn ngày trong lòng phố phường Hà Nội. Dường như tôi đã quên đi những cảm giác “trở về”, dần dà quên đi cảm xúc háo hức vượt sông Hồng để “vào phố”. Chợt nhớ câu “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở/ Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn” của nhà thơ Chế Lan Viên. Một câu thơ ngắn mà khái quát được “cõi lòng” của những người đã đến, đã ra đi và đã trở về. Một Hà Nội đang thay đổi từng ngày. Một Hà Nội ồn ào sôi động cả đêm lẫn ngày đã tạo nên những cảm xúc mới mẻ. Dẫu vẫn biết yêu thương là không bao giờ đủ cả. Vậy nên hãy yêu thương nơi mình đang sống, ngay cả khi chưa hề chia xa.

(0) Bình luận
  • Họa mi vương vấn
    Chọn cho mình một góc quán cà phê ngoài trời, tôi nhìn dọc theo Phố sách Hà Nội. Vài ba người có lẽ là khách du lịch đang thích thú chụp ảnh và lựa sách, thi thoảng so vai, sửa lại khăn choàng khi có cơn gió ngang qua.
  • Thân thương căn bếp mùa đông
    Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá cuối thu lặng lẽ buông mình. Đất trời hanh hao đón một mùa đông mới. Chị em tôi chui ra khỏi chăn chờ mẹ tìm quần áo ấm.
  • Phố cũ
    Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình như đã không còn cảm giác thân thuộc ngày nào. Phố cũ hiện ra trước mặt là lạ, quen quen…
  • Yêu Hà Nội từ những trang văn
    Dẫu không sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nhưng tôi yêu Hà Nội tha thiết. Tình yêu này có lẽ đã có trong tôi từ khi còn thơ bé. Thuở ấy, Hà Nội còn là giấc mơ xa xỉ với một đứa trẻ suốt ngày quanh quẩn bên ruộng đồng vườn tược, bên những dòng sông tít tắp miền Tây Nam Bộ xa xôi.
  • Cô giáo chủ nhiệm mới
    Ngày đầu tiên tới trường luôn là ngày hồi hộp nhất trong cả năm học. Nhưng đối với Hà, cứ nghĩ đến việc phải từ bỏ mọi sự thoải mái trong những ngày hè để lê người đi học là thấy ngại.
  • Có phải em, mùa thu…
    Bầu trời hôm nay như rộng hơn, mây như xanh hơn, gió như thanh mát hơn, mênh mang đến tận cùng. Gió cuối hạ lang thang đầu dãy phố, la đà trên vòm phượng xanh biếc còn sót lại những bông hoa cuối mùa bừng lên rực rỡ. Có phải em, mùa thu…!
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Nguyễn Đình Thi một bản lĩnh  văn hóa lớn
    Nguyễn Đình Thi là một nhà hoạt động cách mạng lão thành và là người làm văn học nghệ thuật đa tài, nhiều sáng tạo. Ông viết sách khảo luận triết học, viết văn, viết báo, làm thơ, soạn nhạc, soạn kịch, viết lý luận phê bình, và ở lĩnh vực nào, ông cũng thể hiện mình là một bản lĩnh văn hóa lớn. Những chia sẻ của nhà thơ Bằng Việt - nguyên Phó Chủ tịch Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam, nguyên Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội, người đã tuyển chọn và dịch tác phẩm của Nguyễn Đình
  • Tuần lễ chiếu phim đặc sắc về Quân đội nhân dân Việt Nam
    Tuần phim Kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22/12/1944 – 22/12/2024) sẽ diễn ra tại thành phố Cao Bằng (từ ngày 9/12 đến ngày 13/12) và trên phạm vi cả nước (từ 19/12 đến ngày 25/12).
  • Thêm một cuốn sách về tôn giáo và đời sống tôn giáo ở Việt Nam
    Để giúp bạn đọc hiểu rõ và đầy đủ hơn về các tôn giáo, đời sống tôn giáo ở Việt Nam, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật xuất bản cuốn sách “Tôn giáo và đời sống tôn giáo ở Việt Nam - Hỏi và đáp” của tác giả Nguyễn Thái Bình và Đỗ Thị Thanh Hương.
  • Hà Nội ra mắt Trung tâm điều phối các hoạt động sáng tạo
    Tối 10/12, tại Bảo tàng Hà Nội đã diễn ra Lễ tổng kết Lễ hội thiết kế sáng tạo Hà Nội 2024 và Ra mắt trung tâm điều phối các hoạt động sáng tạo Hà Nội. Việc cho ra đời Trung tâm điều phối các hoạt động sáng tạo cho thấy cam kết của Hà Nội với UNESCO khi tham gia mạng lưới các thành phố sáng tạo.
  • Thành lập thành phố Hoa Lư thuộc tỉnh Ninh Bình
    Với 100% thành viên có mặt tán thành, Ủy ban Thường vụ Quốc hội đã thông qua nghị quyết về sắp xếp đơn vị hành chính cấp huyện, xã giai đoạn 2023 - 2025 của tỉnh Ninh Bình. Nghị quyết có hiệu lực từ 1-1-2025.
Đừng bỏ lỡ
Vào phố
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO